Krishnamurti Subtitles home


BR79Q2 - Buổi Hỏi & Đáp Thứ 2
Brockwood Park, Anh Quốc
30 tháng tám 1979



0:31 We have so far 150 questions. I don't think it will be possible to answer all of them this morning. Probably one needs a month to answer them, and you won't be here, and I won't be here. Chúng ta có đến 150 câu hỏi! Tôi không nghĩ sẽ có thể trả lời hết sáng nay. Có lẽ cần một tháng để trả lời bạn sẽ không ở đây và tôi cũng không ở đây.
0:57 I think before we answer these questions please remember that we are sharing the question as well as the answer. Your particular question may not be answered, because there are too many of them to go into each one, but I think we have more or less chosen, or gathered together, representative questions out of that 140. So I hope you will not mind if your particular question is not answered. Most of us, I'm afraid, ask questions and try to find an answer from others. When we do put a question one must find out why we put them. Is it a genuine, serious applicable question? Or just a fanciful question, and therefore no answer that can be properly correct and true? But as we said, we are going to share together the questions and the answers. And I hope that we can do that this morning. I hope you are not too hot. Tôi nghĩ trước khi chúng ta trả lời xin hãy nhớ chúng ta chia sẻ câu hỏi cũng như trả lời. Câu hỏi riêng của bạn chắc không được trả lời bởi có quá nhiều để đào sâu từng câu nhưng tôi nghĩ ít nhiều chúng ta chọn lựa hay tập hợp những câu tiêu biểu từ 140 câu ấy. Nên hy vọng bạn sẽ không phiền nếu câu hỏi của bạn không được trả lời. Đa số chúng ta ngại hỏi và cố gắng tìm trả lời nơi người khác. Khi chúng ta đặt câu hỏi phải tìm xem tại sao hỏi. Là câu hỏi chân thực, nghiêm túc, có ích? Hay chỉ là câu hỏi tưởng tượng và vì thế không thể trả lời thực và đúng đắn? Nhưng như đã nói, chúng ta cùng chia sẻ câu hỏi và trả lời. Và hy vọng chúng ta có thể làm sáng nay. Mong bạn không quá nóng.
3:13 The speaker has said that going to an office every day from nine to five is an intolerable imprisonment. But in any society all kinds of jobs have to be done. Is K's teaching therefore only for the few? Người nói có nói là đến văn phòng mỗi ngày từ chín đến năm giờ là ở tù không chịu nổi. Nhưng trong xã hội mọi công việc phải được làm. Nên giáo lý K chỉ dành cho số ít?
3:38 You have understood? Shall I read it again? The speaker has said that human society is so constructed throughout the world that most people are occupied with jobs, pleasant or unpleasant, from 9 to 5 every day of their life. And he said also that it is an intolerable imprisonment. Bạn hiểu không? Tôi đọc lại chứ? Người nói có nói xã hội con người được tổ chức trên khắp thế giới đa số người bận rộn với công việc dễ chịu hay không, từ 9 đến 5 giờ mỗi ngày cả đời họ. Và anh ta cũng nói đó là ở tù không chịu nổi.
4:24 I don't know how you feel about it. Probably you like being in prison, probably you like your jobs, from 9 o'clock to 5 five o'clock, rushing, rushing back, and all the rest of it. Không biết bạn cảm thấy thế nào. Có lẽ bạn thích ở trong tù hay bạn thích công việc từ chín đến năm giờ vội vội vàng vàng, và v.v..
4:41 What shall we do? To the speaker, he wouldn't tolerate it for a single minute - for the speaker. I would rather do something which would be pleasant, helpful and necessary to earn enough money, and so on. But most of us accept this prison, this routine. Right? You understand? We accept it. So what shall we do? Nobody, as far as one is capable of sufficient... efficient observation, nobody has questioned this. We say it is normal, it is the way of society, it is the way of our life, it is the way we must live. But if we all see together that such an imprisonment, which it is actually, that we all feel it is intolerable, not just verbally but actually, do something about it, we will create a new society, right? We will, if all of us, say we will not tolerate for a single day this routine, this monstrous activity of nine to five, however necessary, however good and pleasant, then we will bring about not only psychological revolution, but also outwardly. Right? We may agree about this, but will we do it? You might say, 'No, I can't do it because I have responsibility, I have children, I have a house and mortgage, insurance' - thank god, I haven't got any of those! And so you might say, 'Well, it is easy for you to talk about all this.' But it is easy for the speaker to talk about it because he refuses to go in that pattern. From boyhood he refused it. Chúng ta sẽ làm gì? Người nói không chịu đựng nổi lấy một phút - người nói thôi. Tôi nên làm việc gì đó dễ chịu có ích và cần thiết để kiếm tiền, v.v.. Nhưng đa số chấp nhận nhà tù lối mòn - phải không? Hiểu chứ? Chúng ta chấp nhận. Vậy chúng ta sẽ làm gì? Đến nổi không ai có thể quan sát đầy đủ hiệu quả, không ai thắc mắc việc này hết. Chúng ta nói nó bình thường xã hội thế mà, đời sống vậy mà chúng ta phải sống thế. Nhưng nếu chúng ta cùng nhìn nhà tù ấy thực tế ấy, chúng ta cảm thấy không thể chịu nổi, không chỉ bằng lời mà thực sự sẽ làm gì đó sẽ xây dựng xã hội mới - phải không? Sẽ làm, nếu tất cả không chịu đựng nổi lối mòn ấy dù một ngày hoạt động kinh khủng từ 9 đến 5 giờ dù cần thiết, tốt và dễ chịu thế nào rồi chúng ta sẽ làm, không chỉ cách mạng nội tâm mà cả bên ngoài. Phải không? Chúng ta có thể đồng ý, nhưng sẽ làm chứ? Hay bạn nói, 'Không, tôi không thể bởi tôi còn trách nhiệm tôi còn con, còn nhà, tiền thế chấp bảo hiểm - ơn trời, tôi không có gì hết! Hoặc bạn có thể nói 'Ngài nói thì dễ thôi' Nhưng với người nói thì dễ dàng bởi anh ta từ chối đi theo khuôn mẫu. Hắn từ chối từ thuở nhỏ.
7:45 Now if we all consider that such a psychological as well as physical revolution of this kind, not bloody, and all the rest of it, then we'll create quite a different society, won't we? You want others to create the society, and you can then slip into it. That's what we are all waiting for. A few struggle, work, create, and refuse to enter into this rat race, and the others say, 'Yes, after you have constructed what you think is right society then we'll join you' - but we don't do it together. That is the whole problem. Right? If we all had this, not idea but the fact, that to spend our life from nine o'clock to five o'clock, probably before that, every day of our life for 60 years and more, we would do something about it. Like, as if you refuse to have wars - you understand? - wars, killing other people in the name of your country, your God, whatever the ideal is, if you all refused to kill another, there would be no wars. Right? But we have constructed a society, built a society, based on violence, armaments, each nation protecting itself against other nations, and so we are perpetuating wars, killing your sons, your daughters, everything. And we support it. In the same way we support, maintain this imprisonment. It may be pleasant for those who have an agreeable job, but those who refuse to enter this game, they will act, they will do something. Giờ nếu chúng ta xem xét cuộc cách mạng nội tâm cũng như cách mạng vật lý thuộc loại không đổ máu ấy, v.v.., rồi thì chúng ta sẽ tạo ra một xã hội khác hẳn, phải không? Bạn muốn kẻ khác tạo ra xã hội ấy và bạn có thể lẻn vào. Đó là việc chúng ta đợi chờ. Vài người đấu tranh, làm việc, xây dựng và từ chối vào loài chuột ấy và những người khác nói 'Vâng, sau khi ngài xây dựng xã hội ngài cho là đúng đắn chúng tôi sẽ đến' - nhưng chúng ta không cùng làm. Đó là toàn bộ vấn đề. Phải không? Nếu chúng ta, không phải ý niệm mà thực phí mất cả đời mình từ chín đến năm giờ hay là trước đó mỗi ngày đời mình suốt 60 năm hay hơn chúng ta có thể làm gì đó. Nếu như bạn từ chối chiến tranh bạn hiểu - chiến tranh, giết người dưới danh nghĩa quốc gia, thượng đế bất kỳ lý tưởng gì, nếu bạn từ chối giết người chắc không có chiến tranh - phải không? Nhưng chúng xây dựng xã hội tạo xã hội dựa trên bạo lực vũ khí, mỗi nước lo tự vệ chống nước khác, và chúng ta kéo dài chiến tranh giết con trai, con gái, mọi thứ. Và chúng ta ủng hộ. Cũng thế, chúng ta ủng hộ, duy trì nhà tù này. Có lẽ dễ chịu cho ai có công việc thuận lợi nhưng người từ chối vào trò chơi họ sẽ hành động, sẽ làm gì đó.
10:42 So the problem is, do we see the importance, or the necessity, of this change? After all, the human mind is not merely occupied with a particular job, pleasant or unpleasant. The human mind has the quality of other things which we disregard. We are concerned with the whole of life, not just a career, nine to five - how we live, what we do, what our thinking is, whether there is affection, care, love, compassion. All that is part of life. But we are so conditioned to this idea that we must work and create a structure of a society that demands that you work from morning till night. The speaker refuses to enter that rat race. It isn't that he has got certain gifts, or that somebody will look after him, but he refuses to enter that. I wouldn't go for a single day from nine to five for anybody, for anything. I might die, but I wouldn't do that. In the same way, I wouldn't kill another human being, whatever the circumstances. I know what you are going to say, 'What if your sister is attacked?' you know all that game. Because violence produces more violence. You are seeing that in Ireland. But we are all so timid, we are all so nervous, frightened, anxious, we want security which we think we have, which we haven't got. Nên vấn đề là chúng ta có thấy quan trọng hay cần thiết thay đổi? Tóm lại, tâm trí con người không chỉ bận rộn với công việc riêng, dễ chịu hay không. Tâm trí con người còn có đặc tính khác chúng ta không để ý. Chúng ta quan tâm cả đời sống chứ không chỉ nghề nghiệp, 9 đến 5 giờ - sống thế nào làm gì, suy nghĩ gì có cảm xúc, lo lắng, yêu thương chăng. Mọi cái đó là thành phần đời sống. Nhưng chúng ta bị qui định với ý niệm rằng chúng ta phải làm việc và xây dựng cấu trúc xã hội, nên đòi hỏi bạn làm việc từ sáng đến tối. Người nói từ chối vào loài chuột ấy. Không phải hắn có của trời cho hay ai đó chăm sóc hắn nhưng hắn từ chối vào đó. Tôi không sống dù một ngày từ 9 đến 5 giờ cho ai hay cho việc gì. Tôi có thể chết, nhưng không làm thế. Cũng thế, tôi không giết ai hết bất kỳ trường hợp nào. Tôi biết bạn sẽ nói 'Nếu em ngài bị đánh thì sao?' bạn biết mọi trò chơi. Bởi vì bạo lực gây thêm bạo lực. Bạn thấy đó ở Ailen. Nhưng chúng ta quá nhút nhát chúng ta quá lo lắng, sợ hãi, âu lo muốn an toàn, cái chúng ta nghĩ mình có, nhưng không có.
13:37 So will you go into this and find out if you can free yourself from that rat race, and to find out, one must exercise capacity, intelligence, not say, 'I won't do it.' You don't do it because you are intelligent, not because you are told, or you have read in some book, or some philosopher. I think it is very clear. Vậy bạn sẽ đào sâu và tìm xem bạn có thể thoát khỏi loài chuột ấy và để tìm kiếm, bạn phải sử dụng năng lực, thông minh đừng nói, 'Tôi không làm'. Bạn không làm bởi vì bạn thông minh chứ không vì bạn được bảo hay bạn đã đọc sách nào, triết gia nào. Tôi nghĩ vậy là rất rõ.
14:25 And also the questioner asks: are K's teachings therefore only for the few? This is one of the questions that is asked over and over again. What do you think? If it is for the few, it's not worth it. Wait a minute, just go slowly. The speaker says it is for everyone. But everyone is not serious, has not got the energy, because he is dissipating it in various ways. And so gradually, there are very few. You follow? So, observing it, you say it is only for the few. Whereas actually, if you apply, go into it seriously, with the spirit of investigation and wanting to live a different kind of life, it is for everyone. There is nothing secret about it. But there is great mystery, if you go beyond the limitation of thought. But we don't do any of these things, we don't test it out, we don't apply, we don't eat the food that is put before us. And the few that eat it say, 'We are the elite.' They actually are not the elite, they are only the serious people that have applied, thought about it, gone into it, seeing that it affects their daily life. It is only then one can create a different kind of society. Và bạn cũng hỏi: vậy giáo lý K chỉ dành cho số ít? Đây là câu hỏi được hỏi đi hỏi lại nhiều rồi. Bạn nghĩ sao? Nếu dành cho số ít thì không giá trị gì. Đợi chút, đi chậm thôi. Người nói nói nó dành cho mọi người. Nhưng mọi người không nghiêm túc không có năng lực, bởi họ phân tán nó trong nhiều hướng. Và dần dà còn có vài người - kịp không? Nên thấy thế, bạn nói nó chỉ dành cho số ít. Ngược lại thực sự nếu bạn áp dụng tìm hiểu nghiêm túc với tinh thần tìm kiếm và muốn sống một đời khác hẳn, nó dành cho mọi người. Không có gì bí mật cả. Nhưng có biết bao bí ẩn nếu bạn vượt khỏi giới hạn của suy tư. Nhưng chúng ta không làm mấy việc này không thử nghiệm, không áp dụng không ăn mà chỉ để thức ăn trước mặt. Và vài người ăn nói, 'Chúng tôi là tinh hoa'. Họ thực sự không phải tinh hoa họ chỉ là những người nghiêm túc áp dụng suy tư, tìm tòi, thấy rằng nó tác động đời sống họ hàng ngày. Chỉ thế mới có thể xây dựng một xã hội khác hẳn.
17:01 Isn't insight intuition? Would you discuss this sudden clarity some of us have? What do you mean by insight, and is it a momentary thing, or can it be continuous? Thấu hiểu là trực giác? Ngài có thể nói về tỏ sáng thình lình ấy. Ý ngài thấu hiểu là gì và nó là tạm thời hay có thể liên tục?
17:23 Shall I read that question again?

Q:Yes. Isn't insight intuition? You have heard these two words, I am sure. Would you discuss this sudden clarity some of us have? What do you mean by insight, and is it a momentary thing, or can it be continuous?
Tôi đọc lại câu hỏi chứ? Khán giả:Vâng. Thấu hiểu là trực giác? Tôi chắc bạn đã nghe hai chữ này. Ngài có thể nói về tỏ sáng thình lình ấy. Ý ngài thấu hiểu là gì và nó là tạm thời hay có thể liên tục?
17:54 Right? In the various talks the speaker has given he has used the word 'insight.' That is, to see into things, into the whole movement of thought, into the whole movement, for example, of jealousy. To perceive the nature of greed, to see the whole content of sorrow. Not analysis, not exercise of intellectual capacity, nor is it the result of knowledge, knowledge being that which has been accumulated through the past as experience, stored up in the brain, therefore knowledge always goes with ignorance. There is no complete knowledge, therefore there is always knowledge and ignorance like two horses, tethered. Trong nhiều buổi nói chuyện, người nói anh ta đã dùng chữ 'thấu hiểu'. Nghĩa là nhìn thấu vào sự vật vào toàn bộ vận hành suy tư vào toàn bộ vận hành của ghen tị, ví dụ. Nhận hiểu bản chất của tham thấy toàn thể tích chứa đau khổ. Không phân tích không dùng năng lực lý trí không phải kết quả của kiến thức kiến thức là cái được gom góp qua kinh nghiệm cũ, lưu lại trong não thế nên kiến thức luôn đi cùng đốt nát. Không có kiến thức trọn vẹn thế nên luôn luôn có kiến thức và dốt nát như hai con ngựa cột chung.
19:39 So, then what is insight? You understand my question? You are following this? Please, it is a hot morning, but it doesn't matter, a little bit. If the observation is not based on knowledge, or on intellectual capacity of reasoning, exploring, analysing, then what is it? That is the whole question. Vậy thấu hiểu là gì? Bạn hiểu câu hỏi chứ? Theo kịp không? Một buổi sáng nóng nực nhưng không hề gì. Nếu quan sát không dựa vào kiến thức hay khả năng lý trí để lý luận tìm tòi, phân tích, vậy nó là gì? Đó là toàn bộ vấn đề.
20:24 And the questioner asks also: is it intuition? That word 'intuition' is rather a tricky word because many of us use that word. The actuality of intuition may be the result of desire. One may desire something and then a few days later you have an intuition about it. And you think that intuition is most extraordinarily important. But if you go into it rather deeply, you may find that it is based on desire, on fear, on various forms of pleasure. So one is rather doubtful about that word, specially used by those people who are rather romantic, who are rather imaginative, sentimental and wanting something. And they would certainly have intuitions, but it may be based on some obvious self-deceptive desire. So for the moment we can put aside intuition, that word. I hope I am not hurting anybody who is caught in intuitions. Và bạn cũng hỏi: phải nó là trực giác? Chữ 'trực giác' là một từ khá rắc rối vì quá nhiều người dùng nó. Thực tế trực giác có thể là kết quả của ý muốn. Bạn có thể muốn điều gì và rồi ít lâu sau bạn có trực giác về nó. Và bạn nghĩ rằng trực giác là cực kỳ quan trọng. Nhưng nếu đi sâu hơn một chút bạn có thể thấy nó dựa vào ý muốn, sợ hãi những thú vui khác nhau. Vậy bạn nên dè chừng chữ ấy đặc biệt được dùng bởi những người khá lãng mạn người nhiều tưởng tượng, cảm xúc và muốn điều gì. Và chắc là họ có trực giác nhưng có thể nó dựa vào vài ý muốn, dĩ nhiên tự gạt. Nên lúc này chúng ta có thể dẹp chữ ấy sang bên. Hy vọng tôi không tổn thương ai bị kẹt vào trực giác.
22:06 And if that is not so, then what is insight? That is, to perceive something instantly, which must be true, logical, sane, rational. You understand? And that insight must act instantly. It isn't that I have an insight and do nothing about it. If I have an insight, if one has an insight into the whole nature of thinking - you understand? - that is, I will explain a little bit about thinking. Thinking is the response of memory. Memory is the result of experience, knowledge, stored up in the brain. And the memory responds. Where do you live? You answer. What is your name? There's immediate response. And so on. Thought is the result, or the response, of the accumulated experience, knowledge as memory. That is simple. So, that thought, based upon, or the outcome, of knowledge, that thought is limited, because knowledge is limited. So thought can never be all-inclusive. It must always be partial, limited, based on knowledge and ignorance. Therefore it is everlastingly confined, limited, narrow. Right? Now, to have an insight into that, which means, is there an action which is not merely the repetition of thought - you're following all this? - to have an insight into, say, organisations, let's take that. Right? To have an insight into it. Which means that you are observing without memory, remembrances, without argumentation, pros and cons, just to see the whole movement and the demand for organisation. Then you have an insight into it, and from that insight you act. And that action is logical, is sane, healthy. It is not - you have an insight and then you act the opposite, then it is not insight. I wonder if you are getting all this? Sorry to be so emphatic. That's my way of doing it. Và nếu không phải, vậy thấu hiểu là gì? Nghĩa là, nhận hiểu điều gì tức thì mà phải thực, hợp lý, lành mạnh, phải lẽ. Hiểu không? Và thấu hiểu phải hành động ngay. Chính vì không thấu hiểu nên không làm gì hết. Nếu tôi thấu hiểu nếu bạn thấu hiểu toàn bộ bản chất của suy tư hiểu chứ? tức là, tôi sẽ giải thích đôi chút về suy tư. Suy tư là trả lời của ký ức. Ký ức là kết quả của kinh nghiệm kiến thức, được lưu trong não. Và ký ức trả lời. Bạn sống ở đâu? Bạn trả lời. Bạn tên gì? Có câu trả lời ngay. Và v.v.. Suy tư là kết quả hay trả lời của tích chứa kinh nghiệm, kiến thức như ký ức. Đơn giản thế. Vậy, suy tư dựa trên, hay kết quả của kiến thức suy tư giới hạn, bởi kiến thức giới hạn. Nên suy tư không hề đầy đủ. Nó luôn là thành phần, giới hạn dựa trên kiến thức và dốt nát. Thế nên nó mãi mãi giới hạn, hẹp hòi - phải không? Ngay lúc thấu hiểu nó, nghĩa là có hành động, không phải chỉ là sự lặp lại của suy tư - bạn theo kịp chứ? thấu hiểu về tổ chức, lấy ví dụ thế. Phải không? Thấu hiểu nó tức là bạn quan sát không có ký ức nhớ lại, không tranh cãi, thuận và chống chỉ nhìn toàn thể vận hành và đòi hỏi cho tổ chức. Rồi thì bạn thấu hiểu nó và từ thấu hiểu ấy bạn hành động. Và hành động ấy hợp lý, sáng suốt, lành mạnh. Chính vì không thấu hiểu bạn hành động đối nghịch, đó không phải thấu hiểu. Không biết bạn hiểu hết chăng? Xin lỗi đã quá nhấn mạnh. Đó là cách tôi làm.
26:00 To have an insight, for example, into the wounds, hurts that one has received from childhood. You understand my question? We are all people who are hurt for various reasons, from childhood till we die there is this wound in us, psychologically. Now, to have an insight into the whole nature and structure of that hurt. Do you understand what I'm saying? Are you following all this? You are hurt, aren't you, sirs? Wounded psychologically? Play the game with me, will you also? The ball is in your court. You are hurt, obviously. You may go to a psychologist, analyst, psychotherapist, and they trace why you are hurt, from childhood, your mother was this and your father was that, or you are put on the wrong pot, or the right pot, and so on, so on, so on. (Laughter) Don't please. Go into it. And by merely looking, or seeking out the cause, the hurt is not going to be resolved. Right? It is there. And the consequences of that hurt is isolation, fear, resistance, and not to be hurt more, therefore self-enclosure. You know all this. That's the whole movement of being hurt. The hurt is the image that you have created for yourself about yourself. You understand? Right? So, as long as that image remains you will be hurt, obviously. Now, to have an insight into all that, without analysis, to see it instantly, and the very perception of that insight, which demands all your attention and energy, the hurt is dissolved. And therefore, when it is dissolved, there is no further hurt. I wonder if you get all this? Ví dụ, thấu hiểu đau đớn, tổn thương bạn đã chịu từ bé. Bạn hiểu vấn đề chứ? Tất cả chúng ta đều bị tổn thương vì nhiều lý do từ bé cho đến khi chết, vết thương tâm lý ấy trong chúng ta. Giờ thì thấu hiểu toàn bộ bản chất và cấu trúc tổn thương ấy. Bạn hiểu lời tôi chứ? Bạn theo kịp không? Bạn bị tổn thương, phải không? vết thương tâm lý? Cùng vào chơi với tôi, nếu thích. Banh ở phía sân bạn. Dĩ nhiên bạn bị tổn thương. Bạn có thể đến nhà tâm lý, phân tâm, trị liệu tâm lý và họ chỉ ra tại sao bạn bị tổn thương, từ bé mẹ bạn làm này, hay cha bạn làm nọ hay bạn đặt cược thua hoặc đặt cược thắng, v.v.. (Cười) Thôi nhé. Tìm hiểu đi. Và chỉ nhìn, hay tìm ra nguyên nhân tổn thương sẽ không được giải quyết. Phải không? Nó đó. Và hậu quả của tổn thương là cô lập, sợ hãi, chống đối và không để tổn thương nữa, nên tự đóng kín. Bạn biết hết. Đó là toàn bộ vận hành của tổn thương. Tổn thương là hình ảnh bạn tạo ra cho mình về chính mình. Hiểu chứ? Phải không? Hễ hình ảnh ấy còn thì bạn còn tổn thương, dĩ nhiên. Giờ thì thấu hiểu hết chúng mà không phân tích thấy nó tức thì và nhận thức của thấu hiểu ấy đòi hỏi cả chú tâm và năng lực bạn, tổn thương chảy tan. Và vì nó chảy tan nên không còn tổn thương nữa. Bạn có hiểu hết không?
29:03 If one may ask most politely, you have heard this, have you got that insight that will dissolve your hurt completely, leaving no mark and therefore no more hurt, nobody can hurt you. You understand? Hurt you. Because the image that you have created about yourself is non-existent. Are you following all this? Are you doing it? Or are you just merely verbally paying attention to the words? Nếu hỏi thật lịch sự bạn đã nghe, bạn có thấu hiểu xóa sạch tổn thương, không lưu lại dấu vết, nên không tổn thương nữa, không ai có thể tổn thương bạn. Hiểu chứ? Tổn thương bạn. Bởi hình ảnh bạn tạo ra về chính mình là không có thực. Bạn theo kịp không? Bạn làm chứ? Hay là bạn chỉ chú ý đến từ ngữ?
30:00 Q:I don't really understand what you mean when you say we have created this hurt. Q:Tôi thực không hiểu ý ngài khi ngài nói chúng ta tạo ra tổn thương ấy.
30:25 K:First of all, who is hurt? What do you mean by being hurt? Sir, what do you mean by being hurt? You say, 'I am hurt,' consciously you are aware of it or not. One is hurt. Now, what is that which is being hurt? Do you understand my question? Do you understand, sir? What is that which is hurt? You say, 'It's me.' What is that 'me'? It is the image you have about yourself. If I have an image about myself as a marvellous spiritual, blah, blah - eh? - and you come along and say, 'No, you are a silly ass' - I get hurt. (Laughter) That is, thought - please follow this - thought has created an image about oneself and that image is always comparing: my image is better than your image, and so on, so on, so on. So, as long as one has this image about oneself, it is going to be trodden on by somebody. And that is called hurt, wounds, psychologically. K:Trước hết, ai tổn thương? Ý bạn tổn thương là gì? Tổn thương theo bạn nghĩa là sao? Bạn nói, 'tôi bị tổn thương' bạn biết một cách ý thức hay không? Bạn bị tổn thương. Cái gì bị tổn thương? Bạn hiểu câu hỏi chứ? Bạn hiểu không? Cái gì bị tổn thương? Bạn nói, 'là tôi'. 'Tôi' là gì? Là hình ảnh bạn có về chính mình. Nếu tôi có hình ảnh về mình là tuyệt vời tâm linh, v.v.. - gì nào? và bạn đến và nói 'Không, ngài là tên ngốc' - tôi bị tổn thương. (Cười) Tức là, suy nghĩ - theo dõi nhé suy nghĩ tạo ra một hình ảnh về mình và hình ảnh ấy luôn so sánh: hình ảnh tôi đẹp hơn hình ảnh bạn và v.v.., v.v.. Nên hễ còn hình ảnh về mình thì nó sẽ còn bị ai đó giẫm lên. Và đó gọi là tổn thương, vết thương tâm lý.
32:12 To have an insight into that means to see the whole movement, the cause and the image, and therefore the very perception of it ends the image. Do you understand this? No. No? Thấu hiểu nó, nghĩa là thấy toàn thể vận hành nguyên nhân và hình ảnh và chính nhận thức ấy chấm dứt hình ảnh. Bạn hiểu không? Không. Không?
32:40 It's so hot. Sorry about the comb - I forgot. Trời nóng quá. Xin lỗi về cái lược - tôi quên.
33:01 You say that organisations will not help man to find what we, Christians, call salvation. So why do you have your own organisations? Ngài nói tổ chức không giúp con người tìm cái người Cơ đốc gọi là cứu rỗi. Vậy tại sao ngài có tổ chức riêng?
33:18 You say that organisations will not help man to find what we, Christians, call salvation. So why do you have your own organisations? Ngài nói tổ chức không giúp con người tìm cái người Cơ đốc gọi là cứu rỗi. Vậy tại sao ngài có tổ chức riêng?
33:42 In 1925 - perhaps some of you weren't born even - In 1925 the speaker was the head of a very big vast organisation. He was the head of it, and they looked up to him with devotion - you know, all that stuff, candles, and all that. (Laughter) Please, don't laugh, we are just stating facts. And it was considered a spiritual organisation, a religious organisation. And in 1925, or was it 28, or 29 - I have forgotten, it is not important - that organisation called 'The Order of the Star' was dissolved by the speaker, because he said that any spiritual organisation of any kind is not spiritual. And he dissolved that organisation, returned the properties, the whole works of it. Năm 1925 - có lẽ vài bạn chưa được sinh ra Năm 1925 người nói đứng đầu một tổ chức rất là lớn. Anh ta đứng đầu và họ tôn kính anh ta với lòng mộ đạo - bạn biết đó mọi lộn xộn, đèn nến, mọi thứ! (Cười) Xin đừng cười, chúng ta chỉ nói sự kiện. Và nó được xem như một tổ chức tâm linh một tổ chức tôn giáo. Và vào năm 1925 - hay 28 hoặc 29, tôi quên mất không quan trọng tổ chức ấy gọi là 'Trật Tự Ngôi Sao' người nói đã giải tán bởi anh ta nói bất kỳ tổ chức tâm linh nào đều không phải tâm linh. Và anh ta giải tán tổ chức trả lại của cải, toàn bộ cơ sở.
35:00 Now, he has - not he has - there are several Foundations, one in India, one in this country, America, and Canada. In India there are five schools, in different parts of that country, with a great deal of land. And they are schools, they are operated under the K Foundation, which is responsible for the land to see that the schools are properly... more or less in the right direction - less perhaps than more. And here also, there is a Foundation with a school, and we are hoping the school will keep in the right direction. And the Foundation is responsible to gather all these talks, tapes, publish, and so on, so on. And it is the same in America and in Canada. There is nothing spiritual about it. Right? They merely act as function. They are necessary, the law demands it. And to publish the books - you know, all the rest of it. And to see that the teachings are kept fairly pure. That is the only function of these Foundations, right? It has no other function. They are not spiritual bodies which you can join, and attain nirvana, or heaven, or whatever it is. It is very simple, very clear. Is that all right? So don't please next time ask about why do you have organisations. It is very simple: there are schools, they publish books, tapes, arrange talks, wherever I go, and some of them look after the speaker physically, because the speaker has no money. When the speaker is in India they look after him, here they look after him, when the speaker is in America they do the same. Full stop. Is that over? That is finished, isn't it? Shall we go on to the next question? Giờ anh ta có - không phải anh ta có - có vài Học viện một ở Ấn, một ở đây, Mỹ và Canada. Ở Ấn có năm trường học rải rác đây đó, với đất đai rộng rãi. Và đó là những trường dưới sự điều hành của Học viện K nơi chịu trách nhiệm về đất đai xem coi trường học đi đúng hướng nhiều hay ít chắc là ít rồi! Và ở đây cũng có Học viện với một trường và chúng ta hy vọng trường học sẽ giữ đúng hướng. Và Học viện trách nhiệm tổ chức các buổi nói chuyện băng từ, xuất bản, v.v.., v.v.. Và cũng thế ở Mỹ vả Canada. Không có tâm linh gì cả. Đúng không? Chỉ làm chức năng. Chúng cần thiết, luật pháp yêu cầu thế. Và xuất bản sách - bạn biết mà, v.v.. Và xem xét giáo lý được giữ thuần chất. Đó là chức năng duy nhất của những Học viện - phải không? Không có chức năng khác. Họ không phải nhóm tâm linh bạn có thể gia nhập và đạt Niết bàn, hay Thiên đàng, v.v.. Thật đơn giản, rõ ràng. Vậy được chứ? Vậy lần tới đừng hỏi tại sao ngài có tổ chức nhé. Rất đơn giản: trường học, xuất bản sách, băng từ, xếp đặt các buổi nói nơi tôi đến và chăm nom người nói về vật chất bởi người nói không có tiền. Khi người nói ở Ấn, họ lo cho anh ta ở đây, họ lo cho anh ta khi người nói ở Mỹ, họ cũng làm thế. Chấm hết. Xong chứ? Vậy là xong, phải không? Chúng ta tiếp câu hỏi kế chứ?
38:02 Is sex incompatible with a religious life? What place has human relationship in spiritual endeavour? Tình dục không hợp với đời sống đạo? Quan hệ con người có vị trí gì trong nổ lực tâm linh?
38:16 Is sex incompatible with a religious life? What place has human relationship in spiritual endeavour? Tình dục không hợp với đời sống đạo? Quan hệ con người có vị trí gì trong nổ lực tâm linh?
38:52 First of all, why have human beings, right throughout the world made sex so important in their life? Do you understand my question? Why? Now in the West it's permissive: boys or girls of twelve, thirteen, have already sex. And one asks why have human beings throughout their activities, throughout their lives made this thing of such colossal importance? Go on, sirs, answer it. Put the question. We are sharing the question together, right? You are not just listening to a Delphic Oracle, but together we are investigating. It's your life we are looking at. Trước hết tại sao con người trên khắp thế giới làm tình dục quá quan trọng trong đời sống? Bạn hiểu câu hỏi chứ? Tạo sao? Giờ ở phương Tây rất thoải mái trai gái tuổi mười hai, mười ba đã biết tình dục. Và bạn hỏi tại sao con người tất cả hoạt động, suốt đời họ làm điều này thành quá quan trọng? Tiếp tục, trả lời đi. Đặt câu hỏi đi. Chúng ta cùng chia sẻ câu hỏi - phải không? Bạn không chỉ lắng nghe Tiên tri Delphy mà chúng ta cùng tìm tòi. Chúng ta nhìn vào chính đời bạn.
40:14 There are those gurus, and there is a whole philosophy called Tantra, part of it, is based on sex. That through sex you can reach God, whatever that God be. And that's very popular. And there are those, like the monks, the Indian sanyasis, and the Buddhist priests, have denied sex, because they have all maintained that it's a waste of energy, and to serve God you must come with all your energy. Therefore deny, suppress, burn inside yourself with all the demands, but suppress it, control it. So you have the permissive and the so-called religious suppression. And those in between who enjoy everything, both sides, they have one foot in this and one foot in the other! Then they can talk about both things and see if they cannot harmonise the two together and find God, or whatever you want to find. Probably you will find at the end of it a lot of nonsense. Có những đạo sư và cả triết lý gọi là Mật tông một phần thôi - dựa trên tình dục. Qua tình dục bạn có thể đến Thượng đế dù Thượng đế là ai. Và việc đó rất phổ thông. Và có những người, như thầy tu sanyasis Ấn, và thầy tu Phật giáo chối bỏ tình dục bởi họ luôn cho rằng đó là phí năng lực và để phuc vụ Thượng đế bạn phải đến với cả năng lực. Thế nên chối bỏ, loại trừ, đốt cháy mình với mọi đòi hỏi, nhưng loại trừ, kiểm soát. Vậy thì bạn có thoải mái, và cái gọi là đè ép tôn giáo. Và người ở giữa thì vui chơi mọi thứ cả hai bên, họ đặt một chân bên này và một chân bên kia. Rồi thì họ có thể nói về hai thứ và xem coi họ có thể hòa điệu cả hai và tìm Thượng đế - hay gì đó bạn muốn tìm. Có thể cuối cùng bạn sẽ tìm ra một mớ vô nghĩa!
42:11 So, we are asking: why has man, woman made this sex business of such importance? Right? Why don't you give the same importance to love - do you understand? To compassion? To not kill? Why do you give only such immense value to sex? You are following what I am saying? You have wars, terrors, national divisions, the whole immoral society in which we live, why don't you give equal importance to all that, and not only to this? You are following my question? Why? Is it because sex is your greatest pleasure in life? The rest of your life is a bore, a travail, a struggle, a conflict, meaningless existence? And this at least gives you a certain sense of great pleasure, a sense of well being, a sense of - you know - what you call relationship and what you also call love. Right? Is that the reason why we are so sexually crazy? Go on, sirs, answer yourselves. Because we are not free in any other direction. We have to go to the office from nine to five where you are bullied, where there are bosses over you - you know, all that happens in an office, or in a factory, or in another job where there is somebody dominating you. And our minds have become mechanical - are you following all this? We repeat, repeat, repeat. We fall into a tradition, into a groove, into a rut. Our thinking is that: I am a Christian, I am a Buddhist, I am a Hindu, I am a Catholic, I worship the Pope - you know, the whole thing is clearly marked and you follow that. Or you reject all that and form your own routine. Nên chúng ta hỏi: tại sao con người làm cho tình dục thành quan trọng thế? Phải không? Tại sao bạn không xem quan trọng như yêu thương - hiểu chứ? Như trắc ẩn? Như không giết chóc? Tại sao bạn chỉ cho tình dục giá trị lớn thế? Bạn theo kịp lời tôi chứ? Chiến tranh, khủng bố, phân chia quốc gia cả xã hội vô đạo đức chúng ta sống tại sao chúng ta không xem quan trọng như nhau và không riêng việc đó? Theo kịp câu hỏi không? Tại sao? Phải chăng tình dục cho bạn vui thú lớn nhất trong đời? Còn lại đời bạn là chán chường khổ nhọc, đấu tranh, xung đột cuộc sống vô nghĩa? Và ít nhất nó cho bạn chút ý nghĩa về khoái lạc, ý nghĩa hạnh phúc, ý nghĩa bạn biết cả - điều bạn gọi là quan hệ và cũng gọi là yêu thương - phải không? Đó là lý do chúng ta quá điên cuồng tình dục? Tiếp tục, hãy tự trả lời. Bởi chúng ta không tự do trong mọi hướng. Chúng ta phải đến văn phòng từ 9 đến 5 giờ nơi chúng ta bị bắt nạt, nơi có mấy xếp ngồi trên bạn biết mọi việc xảy ra ở văn phòng, nhà máy hay công việc nào khác nơi có ai đó thống trị bạn. Và trí óc chúng ta thành máy móc bạn theo kịp chứ? Chúng ta cứ lặp đi lặp lại Chúng ta rơi vào truyền thống, lối cũ, khuôn mòn. Suy nghĩ chúng ta là: Tôi là Cơ đốc, tôi là Phật giáo, tôi là Hin đu Là Cơ đốc, tôi tôn thờ Giáo hoàng - bạn biết mọi việc được đánh dấu rõ ràng và bạn cứ theo. Hay bạn dẹp bỏ hết và tạo lối mòn riêng.
45:41 So our minds have become slaves to various patterns of existence. Right? So it has become mechanical. And sex may be pleasurable, and gradually that too becomes mechanical. So one asks, if you want to go very deeply into it, one asks: Is love sex? Go on, ask it. Is love pleasure? Is love desire? Is love a remembrance of an incidence which you call sex, with all the imagination, the pictures, the thinking about it, is that love? Oh, for god's sake! Is love a remembrance? Vậy tâm trí chúng ta thành nô lệ cho nhiều lối sống - phải không? Nên nó trở thành máy móc. Và tình dục có lẽ vui thú và dần dà cũng thành máy móc. Vậy nên hỏi nếu muốn tìm hiểu thật sâu, bạn hỏi: Tình dục là yêu thương? Tiếp tục, hỏi đi. Yêu thương là vui thú? Yêu thương là ước muốn? Yêu thương là nhớ lại biến cố bạn gọi là tình dục, với mọi tưởng tượng hình ảnh, suy tư về nó, đó là yêu thương? Ồ, lạy trời! Yêu thương là nhớ lại?
47:08 And the questioner asks: Oh, lord, I have forgotten where it is. Here it is. And the questioner asks: What place has human relationship in spiritual endeavour? You see what it's reduced to? Human relationship is pleasure, sex, conflict, quarrels, divisions, you go your way, I'll go my way. You follow? That is our relationship, actual relationship in our daily life. And what place has human relationship in spiritual endeavour? Obviously the present relationship has no place whatsoever, obviously. We are jealous of each other, we want to possess each other, we want to dominate each other, and so there is antagonism between each other; one is sexually unsatisfied, therefore you go to somebody else, and in that sexual relationship there is loneliness... Right? All this, sir. And always seeking your own pleasure. Is that all love? Và anh bạn hỏi: Ôi trời, tôi quên mất đến đâu rồi? À đây. Và anh bạn hỏi: Quan hệ con người có vị trí gì trong nổ lực tâm linh? Bạn thấy tóm lại là gì? Quan hệ con người là thú vui, tình dục, xung đột cãi cọ, phân chia, anh đi đường anh tôi đường tôi Kịp không? Đó là quan hệ chúng ta quan hệ thực trong đời sống hàng ngày. Và quan hệ con người có vị trí gì trong nổ lực tâm linh? Dĩ nhiên quan hệ hiện tại không có vị trí nào hết, dĩ nhiên. Chúng ta ganh tị nhau muốn chiếm hữu nhau muốn thống trị nhau và vì thế có đối nghịch lẫn nhau không thỏa mãn tình dục nên bạn đi tìm kẻ khác và trong quan hệ tình dục chỉ có cô đơn Phải không? Mọi cái đó. Và luôn tìm thú vui riêng. Mọi cái đó là yêu thương?
49:15 So you disregard, put aside that thing called love - perhaps that is the most wonderful thing if one has it - and are so caught up in this vortex of one's own desire, of one's own pleasure. Right? So we are always wanting not only sexual satisfaction, but gratification in every direction, which is based on pleasure. And that we call love. For that love we'll kill each other, right? Love of the country. Oh, please. Nên bạn xem nhẹ, dẹp sang bên cái gọi là yêu thương có lẽ đó là điều diệu kỳ nhất nếu bạn có và bạn bị kẹt trong cơn lốc của ước muốn riêng thú vui riêng - phải không? Nên chúng ta luôn tìm không chỉ thỏa mãn tình dục mà cả sự hài lòng trong mọi hướng, dựa trên thú vui. Và chúng ta gọi đó là yêu thương. Vì yêu thương chúng ta giết nhau - phải không? Yêu đất nước. Ồ, làm ơn. Nên khi bạn đến cuối đường
50:19 So, when you're at the end of this... You see, why has man, woman, given this one thing such extraordinary importance? All the magazines, you know, all that is happening. Why? Is it man, woman, have lost their creative capacity? Not sexual capacity, you understand? Creative capacity. To be able to see, to be a light to themselves. Not to follow anybody, not to worship any image, illusion, belief. When you put aside all that and you have understood your own petty little desires, which is your own sexual demands, gratifications, then when you see all that, have an insight into all that, then out of that comes creation. It doesn't mean painting a picture, or writing a poem. That sense of ever freshness - you understand? Having a mind that is fresh, young, innocent all the time, not clouded, burdened with all kinds of memories, dissatisfactions, fears, and anxieties, you know. When you have lost all that, there is a totally different kind of mind. Then sex has its own place. But when sex becomes a means of religious endeavour - you understand what I am saying? - then we get completely bogged down. bạn hỏi tại sao con người lại xem việc này là cực kỳ quan trọng? Mọi tạp chí, bạn biết mọi việc xảy ra. Tại sao? Phải chăng con người đánh mất khả năng sáng tạo? Không phải khả năng tình dục, hiểu chứ? Khả năng sáng tạo. Có thể thấy, có thể là ngọn lửa cho chính họ Không đi theo ai không thờ phụng hình ảnh, ảo tưởng, niềm tin nào. Khi bạn dẹp sang bên mọi thứ và bạn hiểu từng ước muốn nhỏ bé riêng tư những đòi hỏi tình dục thầm kín hài lòng, rồi khi bạn thấy tất cả thấu hiểu toàn bộ chúng, từ đó sáng tạo đến. Không phải vẽ bức tranh hay viết bài thơ. Cảm giác hoàn toàn tươi tắn - hiểu chứ? Tâm trí tươi tắn, trẻ trung vô nhiễm mọi lúc, không mây mù không nặng trĩu với mọi thứ ký ức, bất mãn sợ hãi và lo âu, bạn biết khi bạn mất hết chúng liền có một loại tâm trí hoàn toàn khác. Và tình dục có vị trí riêng. Nhưng khi tình dục trở thành nổ lực tôn giáo Bạn hiểu lời tôi không? là chúng ta hoàn toàn bị sa lầy.
52:48 Apparently we don't have that quality of scepticism. You understand? To be sceptical about one's own demands. To question, doubt these innumerable gurus. And doubt also becomes rather dangerous, because if you don't hold it, then you doubt everything and then there's no end. It is like having a dog on a leash: you must let it go occasionally, or often, so that the dog enjoys himself, runs about. In the same way doubt must be kept on a leash and also allowed, take away the leash, so the mind is, you know... The mind being your heart, your brain, your emotions, everything active, not just directed in one direction, which is sex, sex, sex. Có vẻ như chúng ta không có tính hoài nghi Hiểu không? Hoài nghi về đòi hỏi riêng Hỏi, hoài nghi về vô số đạo sư. Và hoài nghi cũng trở nên khá nguy hiểm bởi nếu bạn không nắm nó bạn hoài nghi mọi thứ và không có hồi kết. Như con chó bị cột dây phải thả nó đi, đôi khi hoặc thường, nên con chó thích thú, chạy loanh quanh. Cũng thế, hoài nghi phải bị cột sợi dây và cũng nới lỏng, hay bỏ sợi dây nên tâm trí - bạn biết đó Tâm trí là tim, là não, cảm xúc mọi cái sống động, không chỉ đi một hướng là tình dục, tình dục, tình dục.
54:26 Can thought be aware of itself as it is taking place? Or does the awareness come after the thought? Can consciousness be aware of its whole content? Suy nghĩ có thể tự nhận biết khi nó khởi lên? Hay nhận biết đến sau khi suy nghĩ? Ý thức có thể nhận biết cả tích chứa nó?
54:45 I'll read it once more. Can thought be aware of itself as it is taking place? Or does the awareness come after the thought? Can consciousness be aware of its whole content? Tôi sẽ đọc lần nữa. Suy nghĩ có thể tự nhận biết khi nó khởi lên? Hay nhận biết đến sau khi suy nghĩ? Ý thức có thể nhận biết cả tích chứa nó?
55:17 Most of us are aware after the happening. Right? After the incident, after an action. Then we say, 'I should have done,' 'I shouldn't have done.' Đa số chúng ta nhận biết sau khi xảy ra Phải không? sau biến cố, sau hành động. Rồi chúng ta nói 'Lẽ ra tôi nên làm', 'Lẽ ra không nên làm'.
55:43 The questioner asks: can thought be aware of itself as it arises? Not after, which is fairly simple, which is what most of us do. But the question is: can there be awareness of thought as it arises? Do you understand the question? You understand the question at least? Can you be aware - please listen to this - of your thought? That is, can thought be aware of itself, as it arises? You understand the question? That is, one's whole life is based on thought, thought recognising the emotion, the sentiment, the romantic feelings, the imagination, and so on. Thought is recognising all this, right? 'Oh, I am very emotional,' and so on. Now, thought is our instrument of all action. Right? Therefore there is no spontaneity. If you look into yourself seriously, spontaneity can only exist when there is complete, total freedom, psychologically. Anh bạn hỏi: suy nghĩ có thể tự biết khi nó khởi lên? không sau đó, việc khá đơn giản, đa số chúng ta làm thế. Nhưng câu hỏi là: có thể nhận biết suy nghĩ khi nó khởi? Bạn hiểu câu hỏi chứ? Ít nhất bạn hiểu câu hỏi? Bạn có thể biết - hãy lắng nghe suy nghĩ mình? Nghĩa là, suy nghĩ có thể tự biết, khi nó khởi lên? Bạn hiểu câu hỏi không? Tức là, cả đời sống bạn dựa trên suy nghĩ suy nghĩ nhận biết cảm xúc cảm giác, cảm nhận viển vông tưởng tượng, v.v.. Suy nghĩ biết hết - phải không? 'Ồ, tôi xúc động quá' v.v.. Suy nghĩ là khí cụ của mọi hành động - phải không? Thế nên không có tính tự nhiên. Nếu bạn nghiêm túc nhìn mình tính tự nhiên chỉ có thể có khi tự do hoàn toàn về nội tâm. Vậy tâm trí bạn có thể tự biết lúc suy nghĩ khởi?
57:51 So can your mind be aware of itself as thought arises? That is, is there an awareness when you begin to be angry? You follow all this? Can there be an awareness as jealousy arises? Can there be an awareness as greed comes, be aware of that? Can there be? Or you are aware that you have been jealous, or that you have been greedy, or that you have been angry? That is fairly simple, most of us do that. But to be aware so attentively, you can see for yourself the anger coming in, the adrenaline and all the processes, the whole movement of anger. You can see greed come into being: You see something you want and - you follow? - the reaction. To be aware of that. Of course one can, as it arises. Tức là, có nhận biết lúc bạn bắt đầu nổi giận? Bạn theo kịp không? Có thể nhận biết lúc ghen tị khởi lên? Có thể nhận biết lúc tham đến nhận biết chứ? Có thể không? Hay bạn nhận biết bạn đã ghen tị hay bạn đã tham hoặc bạn đã nổi giận? Việc rất đơn giản, đa số chúng ta làm thế. Nhưng nhận biết với để ý bạn có thể tự thấy cơn giận đang đến adrenalin và cả tiến trình toàn bộ vận hành cơn giận. Bạn có thể thấy tham hiện diện: Bạn thấy điều bạn muốn và - theo kịp chứ? - phản ứng. Nhận biết nó. Dĩ nhiên bạn có thể khi nó khởi.
59:23 Now the question is a little more difficult, more deep. Can thought - please listen to this - which is, you can be aware as anger arises, that is fairly simple, but is there an awareness of thought itself? You understand what I am saying? You are thinking now, aren't you? Or are you all absent-minded? You are thinking now, aren't you? Now, as you are thinking, find out if that thinking can be aware of itself. Not you aware of thinking - do you understand the problem? I wonder if you see this. This is really great fun if you go into it. Not only fun, it is very, very serious because we can go very, very deeply into all this. That is, you are thinking about something, about your dress, or your look, what people have said, what you are going to meet, and this and that, thinking is there. Now, take one thought and see if that thought can know itself. Ah, yes, sir, this requires tremendous attention which you are not used to. You are thinking about the dress you have had or you are going to buy. The thought that arises... Can that thought say, 'Yes, I am awake' - you understand? I see myself... Itself, not you observe the thought, because you are also thought. Do you understand? So you are not aware as thought arises, but thought itself is aware as it comes into being. I wonder if you see this. No. Right? That is one question. Giờ thì câu hỏi khó hơn một chút, sâu hơn một chút. Suy nghĩ có thể - nghe nhé - nghĩa là bạn có thể nhận biết lúc giận nổi lên, khá đơn giản nhưng có nhận biết chính suy nghĩ? Bạn hiểu lời tôi không? Bạn đang suy nghĩ, phải không? Hay các bạn đãng trí? Bạn đang suy nghĩ, phải không? Hiện bạn đang nghĩ tìm xem suy nghĩ ấy có thể tự biết nó. Không phải bạn biết suy nghĩ - bạn hiểu vấn đề chứ? Không biết bạn hiểu chăng. Việc này rất thú vị nếu bạn tìm hiểu. Không chỉ thú vị, rất nghiêm túc bởi bạn có thể tìm hiểu thật sâu. Tức là, bạn đang nghĩ về điều gì về y phục, về vẻ mặt, lời thiên hạ nói bạn sẽ gặp ai, và cái này cái nọ suy nghĩ đó. Giờ lấy một suy nghĩ và xem suy nghĩ ấy có thể tự biết nó. À vâng, việc này đòi hỏi chú tâm lớn lao mà bạn thì chưa quen. Bạn suy nghĩ về áo quần mình có hay bạn sẽ đi mua. Suy nghĩ khởi lên Suy nghĩ có thể nói, 'Vâng, tôi tỉnh táo' - hiểu chứ? Tôi thấy tôi, chính nó không phải bạn quan sát suy nghĩ, bởi bạn cũng là suy nghĩ. Bạn hiểu chứ? Vậy bạn không biết khi suy nghĩ khởi mà chính suy nghĩ tự biết khi nó có mặt. Bạn có thấy thế không. Không. Phải không? Đó là một câu hỏi.
1:02:06 The other is: Can consciousness be aware of its whole content? Do you understand? Consciousness - to put it very quickly and briefly - is its content, isn't it? Your belief, your name, your nationality, your prejudices, your opinions, your conclusions, your hopes, your despairs, your depression, your concern about yourself, you believe and you don't believe, you believe in being a British and not British - you follow - God or no God. All that - your anxieties, your fears, all that is the content of you, right? Your sexual demands, your urges, your pleasures - all that is your consciousness. And can that consciousness - please listen to it - be aware of its own content, as a whole, not just a part? You get the point? No, you can't. You don't do it. Câu kia là: Ý thức có thể nhận biết toàn bộ tích chứa nó? Bạn hiểu không? Ý thức Nói thật ngắn gọn tích chứa nó, phải không? Niềm tin, tên tuổi, quốc tịch thành kiến, ý kiến, kết luận hy vọng, bất mãn, buồn rầu quan tâm đến chính mình, tin tưởng hay không tin tưởng tin mình là người Anh hay không phải người Anh theo nhé - Thượng đế hay không Thượng đế. Mọi cái đó - lo âu, sợ hãi mọi cái đó là tích chứa của bạn - phải không? Đòi hỏi tình dục, thôi thúc, thú vui mọi cái đó là ý thức bạn và ý thức ấy có thể - nghe nhé nhận biết tích chứa nó, toàn bộ chứ không từng phần? Bạn hiểu vấn đề chứ? Không? Bạn không thể. Bạn không hiểu.
1:03:23 This is real meditation, you understand? Not all the nonsense that goes on. Because to see the whole of your being, not just your sexual demands, because sex isn't your only life; there are fears, death, anxiety, guilt, despair, depression - you follow? - sorrow - all that's part of your life. So, all that is your consciousness. Now, the questioner asks: can your consciousness be aware of its whole content? That means can you observe... - not you observe - is there an observation of the whole thing? One has to go very deeply into this. We haven't time, but we will go briefly into it. Đây là thiền định thực, hiểu không? Không phải mọi thứ vô nghĩa cứ tiếp tục. Bởi vì thấy toàn thể con người mình không chỉ đòi hỏi tình dục bởi nó không phải duy nhất đời bạn còn cả sợ hãi, chết chóc, âu lo tội ác, bất mãn, buồn phiền - kịp chứ? đau khổ, mọi cái đó là một phần đời bạn. Vậy mọi cái đó là ý thức bạn. Anh bạn hỏi: ý thức có thể nhận biết cả tích chứa nó? Tức là bạn có thể quan sát - không phải bạn quan sát có chăng quan sát toàn thể sự vật? Bạn phải tìm hiểu thật sâu. Chúng ta không có thì giờ, nhưng sẽ tìm hiểu ngắn gọn.
1:04:40 That consciousness is put together by time, through time, through what we call evolution. You have had incidents, accidents, remembrances, racial, national, and so on, family - all that is a movement contained in consciousness. Right? And is it ever possible to be completely free of that content? Do you understand? No, you are not interested in all this. This is really very important, because otherwise we are always acting in the field of the known, the known being the unknown also, the ignorance. There is never freedom. That's, a man always living in the past, as you do. You may project that past into the future, as an ideal, as a hope, and so on, but it is still the movement of the past, modified through the present, right? So, a man who is completely, more or less living in the past, what is his mind - you understand? He may have new techniques, new opportunities to learn other forms of skills, but it is essentially, in himself, his consciousness is the movement of the past. Right? So, a man who is living in the past, or a woman - what happens to his brain, mind? It can never be free. Ý thức ấy hình thành bởi thời gian qua thời gian, qua cái gọi là tiến hóa. Bạn có sự cố, tai nạn, nhớ lại chủng tộc, quốc tịch, gia đình mọi cái đó là vận hành chứa trong ý thức Phải không? Và có thể nào hoàn toàn thoát khỏi tích chứa ấy? Hiểu không? Không, bạn không thích mọi việc này Việc này rất quan trọng, bởi vì nếu không chúng ta luôn hành động trong phạm vi của cái biết cái biết cũng là không biết, dốt nát. Không hề có tự do. Tức là con người luôn sống bằng quá khứ, như bạn đó. Bạn có thể phóng chiếu quá khứ vào tương lai như lý tưởng, hy vọng v.v.. nhưng đó vẫn là vận hành của quá khứ canh cải qua hiện tại - phải không? Vậy, con người hoàn toàn, ít nhay nhiều sống bằng quá khứ, đó là tâm trí hắn - hiểu chứ? Có thể hắn có kỹ thuật mới cơ hội mới để học những loại kỹ năng khác nhưng cơ bản, trong hắn ý thức là vận hành của quá khứ. Phải không? Vậy con người sống bằng quá khứ - điều gì xảy ra cho não, tâm trí hắn? Nó không thể tự do.
1:07:06 So, a man who enquires into this very seriously has to find out whether this whole consciousness with its content can be seen at once, which is to have total insight into this. I don't know if you have ever considered looking at anything wholly: to look at your wife, or your girl, or your husband, whatever it is, wholly, not just her face, her this or that, but the whole quality of another human being. And you can only do that when the you is not. Do you understand? When you are not centred here, me. The 'me' is very small, very petty, because the 'me' is the accumulation of all this. Nên người tìm hiểu điều này nghiêm túc phải tìm xem toàn thể ý thức ấy với tích chứa nó có thể được thấy tức thì nghĩa là phải thấu hiểu nó hoàn toàn. Không biết bạn có bao giờ xem xét nhìn toàn bộ điều gì: nhìn vợ mình, con mình hay chồng, hay gì đó, một cách toàn thể không chỉ gương mặt, hay này hay nọ mà toàn thể đặc tính của một người. Và bạn chỉ có thể làm thế khi bạn không có Hiểu chứ? Khi bạn không tụ lại đây, tôi. Cái 'tôi' rất nhỏ, rất bé bởi 'tôi' là gom góp của mọi cái này.
1:08:20 So, when you begin to enquire into this whether it is possible to see the whole content, the movement of consciousness, which means the whole structure of the 'me.' That requires pure observation - do you understand? Not your direction, prejudice, like and dislike, and all the rest of it, but just purely to observe the vast structure, very complex. Because of its very complexity, you must come to it very simply. Right? Vậy khi bạn tìm hiểu việc này xem có thể nhìn toàn bộ tích chứa vận hành của ý thức tức là toàn bộ cấu trúc của cái 'tôi'. Việc ấy đòi hỏi quan sát thuần tuý - hiểu không? Không phải hướng, thành kiến của bạn thích hay không thích, và v.v.., mà chỉ thuần tuý quan sát cấu trúc rộng lớn, phức tạp ấy. Bởi nó quá phức tạp, bạn phải tiếp cận thật đơn giản. Phải không?
1:09:20 Shall I go on with one more question? I hope you aren't... Tôi sẽ tiếp một câu hỏi nữa chứ? Hy vọng bạn không
1:09:37 I have tried all kinds of meditation, fasting, and a voluntary isolation, solitary life, but it has come to nothing. Is there one thing, or one quality, that will end my seeking and my confusion, and if there is, what am I to do? Tôi đã thử mọi thứ thiền định nhịn ăn và cuộc sống cô độc tự nguyện nhưng chẳng đi đến đâu. Có chăng điều gì, hay đặc tính gì chấm dứt tìm kiếm và rối loạn và nếu có tôi phải làm gì?
1:10:12 May I read the question again? I have tried all kinds of meditation, fasting, and a voluntary solitary life, but it has come to nothing. Is there one thing, or one quality, that will end my seeking and my confusion, and if there is, what am I to do? Tôi đọc lại câu hỏi chứ? Tôi đã thử mọi thứ thiền định nhịn ăn và cuộc sống cô độc tự nguyện nhưng chẳng đi đến đâu. Có chăng điều gì, hay đặc tính gì chấm dứt tìm kiếm và rối loạn và nếu có tôi phải làm gì?
1:10:51 You understand this question? Are you in that position? You understand the question? That is, one goes to Japan, Zen Buddhism, Zen meditation, the various forms of Tibetan, Hindu, the Christian, and all the innumerable meditations man has invented. And the questioner says, 'I have been through all that, I have done yoga of various kinds, fasted, led a solitary life trying to find out what is truth, and at the end of it all I have found nothing.' Do you understand this? You people don't understand. It isn't a tragedy to you, is it? Bạn hiểu câu hỏi không? Bạn trong tình cảnh ấy? Bạn hiểu câu hỏi chứ? Tức là, bạn đến Nhật bản Zen Phật giáo, Zen thiền định những kiểu khác nhau của Tây tạng, Hinđu, Cơ đốc và cả vô số thiền định con người đặt ra. Và anh bạn nói 'Tôi đã trải qua tất cả' 'Tôi đã tập mọi thứ yoga, nhịn ăn kéo lê cuộc sống cô độc cố tìm ra sự thật' 'Và cuối cùng tôi chẳng thấy gì hết'. Bạn hiểu chứ? Các bạn không hiểu. Không phải bi kịch của bạn, phải không?
1:12:08 Is there one thing, one quality, that will end my seeking and my confusion? If there is, tell me what to do? You understand the full meaning of this question? Có chăng điều gì đặc tính gì chấm dứt tìm kiếm và rối loạn? Nếu có, nói xem tôi phải làm gì? Bạn hiểu hết ý nghĩa câu hỏi không?
1:12:43 I met a man once, he was a very old man - I was quite young - grey hair, almost dying. And he heard one of the talks and came to see me afterwards, and he said, 'I have spent 25 years of my life in solitude, in meditation. I have been married, and so on, but I left all that and for 25 years I have meditated. And I see now, that I have heard you, that I have lived in an illusion.' You understand? 25 years - you people don't know a thing. And to say to oneself, 'I have lived an illusion, I have deceived myself.' You understand? At the end of 25 years to say that. Which means a wasted life, which you are doing anyhow without meditating for 25 years. Tôi có gặp một người ông ấy rất già - tôi thì rất trẻ tóc bạc, sắp chết. Và ông ta nghe một buổi nói chuyện và sau đó đến tìm tôi và ông ta nói, 'Tôi đã trải 25 năm đời mình trong cô độc, thiền định. Tôi đã có vợ và v.v.., nhưng tôi bỏ hết và tôi đã thiền định 25 năm. Và giờ tôi hiểu tôi đã nghe ngài tôi đã sống trong ảo tưởng.' - bạn hiểu không? 25 năm - các bạn không hiểu đâu. Và nói với chính mình 'Tôi đã sống ảo tưởng, tôi tự gạt mình' Bạn hiểu chứ? Sau 25 năm để nói thế. Nghĩa là một đời bỏ phí, dù bạn làm gì đó không phải thiền định 25 năm.
1:14:08 And he asks what is the one thing, one action, one step that will dissolve my confusion, the end to my search. You understand the question? Are you in that position, any of you? Except the questioner? You understand, you have come to the end of your tether. You have read, you have walked, you have heard, you have cried, you have meditated, you have longed, you have sacrificed - you understand? Probably you haven't done any of those things. And if you have, then what is the one thing that will resolve all this? Và anh bạn hỏi điều gì đó một hành động một bước sẽ giải tan rối loạn chấm dứt tìm kiếm. Bạn hiểu câu hỏi không? Bạn nào ở trong tình cảnh ấy? Trừ anh bạn hỏi? Bạn biết đó, bạn đã đến cuối sợi dây. Bạn đã đọc, đã đi, đã nghe bạn đã kêu gào, đã thiền định đã ước vọng, đã hy sinh - hiểu không? Có thể bạn không làm mấy việc đó. Và nếu đã làm vậy cái gì là điều duy nhất sẽ giải quyết mọi việc?
1:15:25 First of all, don't seek. Do you understand what it means? Because if you seek you will find, what you find you have already sought. I wonder if you see all this? What you will find in your search is what you have projected, you being your priests, your gods, your professor, your guru, your philosophy, your experience. That projected in the future you will find, therefore a wise man doesn't seek. And the questioner says, what is the one thing? For that one thing there must be total freedom from all attachment - to your body, to your exercises, to your yoga, to your own opinion, judgements, and persons, and beliefs - complete freedom from all attachment. Right? Don't make it a sorrowful thing, it isn't. There must be no fear - wait, this is not one thing! - absolutely no psychological fear, and therefore when there is physical fear you deal with it - you understand what I am saying? When somebody is attacking you, you deal with it, but psychologically there is no fear, that means no time as tomorrow. Oh, you don't get all this. Trước hết, không tìm kiếm. Bạn hiểu thế là sao không? Bởi nếu bạn tìm, bạn sẽ thấy cái bạn thấy bạn đã dự định rồi. Không biết bạn hiểu hết không? Cái bạn tìm khi tìm kiếm là cái bạn dự định bạn là thầy tu, thượng đế, giáo sư của bạn đạo sư, triết học, kinh nghiệm của bạn. Cái dự định trong tương lai, bạn sẽ gặp nên người khôn ngoan không tìm kiếm. Và bạn hỏi, điều duy nhất ấy là gì? Để cho điều duy nhất ấy phải lìa bỏ hoàn toàn mọi thứ bám víu thân thể, tập luyện, yoga ý kiến, phán đoán, và con người, niềm tin hoàn toàn lìa bỏ mọi bám víu Phải không? Đừng làm thành điều khổ sở, không phải đâu. Phải không sợ hãi khoan, đây không phải điều duy nhất tuyệt đối không sợ hãi tâm lý và vì thế khi có sợ hãi vật lý bạn giải quyết nó - bạn hiểu lời tôi không? Khi ai đó tấn công bạn, bạn giải quyết việc ấy nhưng tâm lý không sợ hãi tức là không có thời gian như tương lai. Ồ, bạn không hiểu hết.
1:18:26 And the mind having understood the nature of sorrow and therefore freedom from sorrow, which doesn't mean that you are indifferent, and all the rest of it - freedom from sorrow. Right? These are only indications, not the final thing. If these don't exist, the other final thing cannot be. You understand the point? I don't think you do. Look, sir, a man, or a woman, a man has spent years and years, searching, seeking, asking, demanding, so-called sacrificing, taking vows of celibacy, poverty - you follow? - and at the end of it all he says, 'My god, I have nothing. I have ashes in my hand.' Even though they think they have in their hands, Christ, or Jesus, or the Buddha - it is still ashes. I wonder if you see all this? And such a man asks: what is the right action in my life, the right action which will be right under all circumstances? It doesn't vary from time to time according to culture, according to nation, according to education - right, precise, actual. Và tâm trí thấu hiểu bản chất đau khổ nên lìa đau khổ thế không nghĩa là bạn phớt lờ và v.v.. - thoát đau khổ. Phải không? Chỉ là những chỉ dẫn, không phải điều cuối cùng. Nếu không có chúng, điều cuối cùng kia không thể có. Bạn hiểu vấn đề chứ? Tôi không nghĩ bạn hiểu. Xem nào, một con người một người trải qua bao năm tìm tòi, tìm kiếm, hỏi han cái gọi là hy sinh nguyện sống độc thân, nghèo nàn - kịp không? và cuối cùng anh ta nói 'Trời, không có gì cả. Tôi có ít tro tàn'. Dầu vậy họ cho rằng họ có gì đó Kytô hay Giêsu hay Phật, vẫn là tro tàn. Không biết bạn hiểu hết chăng? Và người như thế hỏi: đâu là hành động đúng trong đời tôi hành động đúng sẽ đúng trong mọi trường hợp? Không phải thỉnh thoảng thay đổi theo văn hóa theo quốc gia, theo giáo dục đúng, chính xác, thực.
1:20:33 When all this is clear that your mind is totally unattached, to itself - do you understand? - to its own body, and no fear, and the ending of sorrow, then if that is clear, the one thing is compassion. You understand? You don't. Out of all this comes compassion, then compassion is not ashes in your hand. It isn't the compassion that does social reforms, social work; the saints, it isn't the compassion of the saints, compassion of the people who go out in the war and heal people, doctors, and so on, so on. It's not that at all. It is the one answer that is true under all circumstances and therefore out of that right action, because compassion goes with intelligence. If there is no intelligence which is born out of compassion - you understand? - then you get lost in some trivialities. And the world then accepts those trivialities as being extraordinary acts of compassion. They become saints, and they become heroes, they become all kinds of idiotic recognitions of silly people. So there is one act, one quality that is supreme, and that is compassion with its intelligence. And out of that intelligence, there is right action under all circumstances. That's enough. Khi mọi cái được hiểu rõ tâm trí bạn tự nó hoàn toàn không bám víu bạn hiểu chứ? - vào thân xác và không sợ hãi, và chấm dứt đau khổ rồi nếu đã rõ, điều duy nhất kia là tình thương. Hiểu không? Bạn không hiểu. Từ đó tình thương đến rồi thì tình thương không phải tro tàn. Không phải tình thương làm cải cách xã hội, từ thiện các vị thánh, không phải tình thương của các vị thánh tình thương của người đi vào chiến tranh và cứu chữa người khác, bác sĩ, v.v.. Không phải mọi thứ đó. Đó là trả lời duy nhất nó đúng với mọi trường hợp và từ hành động đúng ấy bởi vì tình thương đi với thông minh. Nếu không có thông minh sinh từ tình thương hiểu không? - bạn sẽ lạt lối trong việc tầm phào. Và thế giới chấp nhận việc tầm phào kia như là hành động lạ kỳ của tình thương. Họ thành thánh, và họ thành anh hùng thành mọi thứ công nhận ngu ngốc của những kẻ ngu ngốc. Nên có một hành động một đặc tính tối cao và đó là tình thương và thông minh. Và từ thông minh ấy có hành động đúng cho mọi trường hợp. Xong nhé.