Krishnamurti Subtitles home


MA7879D3 - Bạn có thể hiểu đời sống đạo là gì?
Buổi Thảo Luận 3 Madras (Chennai), India 11 tháng Giêng 1979



1:18 Như đã nói vừa rồi gặp nhau ở đây ngày hôm kia, đây là đối thoại, trò chuyện giữa hai người bạn muốn thảo luận vấn đề gì họ có.
1:42 Vậy, câu hỏi nào thích hợp và đáng giá để hỏi, và từ đó câu trả lời đúng có thể đến.
1:55 Chúng ta sẽ nói về gì sáng nay?
1:58 Q:Đa số người tin gì như thần thánh, tôn giáo, chiêm tinh, thần số, và tương tự.
2:08 Họ phí thì giờ, tiền bạc, nguồn vật chất, tin mấy việc này sẽ, họ sẽ được thưởng đầy đủ vì cố gắng.
2:20 Làm sao cứu họ?
2:24 Q:Trong đời sống này chỉ ở thời điểm chết mọi tích luỹ sẽ chấm dứt. Vậy, trừ khi hiểu rõ cái chết mọi thứ cố gắng chấm dứt ký ức tâm lý tuyệt đối vô ích.
2:39 K:Đúng.
2:42 Q:Có thể thảo luận liên hệ giữa thời gian và nhận biết?
2:46 Q:Ngài luôn thúc người ta lìa bạo lực, nhưng tôi thực sự hỏi chúng ta có thể làm gì khi giáp mặt thực vấn đề.
2:56 Ví như, ai đó tấn công ngài, khi ngài không phòng vệ, vậy ngài không cần trả đủa với bạo lực ư?
3:04 K:Đúng.
3:06 Q:Gì là suy nghĩ trong sáng để tôi có thể có nhiều năng lực?
3:13 Q:Có thể thảo luận liên quan giữa thời gian và nhận biết?
3:30 K:Tôi hiểu. Liên hệ gì giữa thời gian và nhận biết.
3:41 Q:Chúng ta có thể thảo luận liên quan giữa sự thật, hiện thực và thực tại?
3:48 K:Liên quan giữa hiện thực và thực tại. Chỉ một phút.

Q:Nói rằng nghe là lối sống, nhưng tính chất nghe hay quan sát, ngài nói chỉ ra cảm nhận nó vượt trí óc.
4:04 Q:Tôi có vấn đề.
4:07 K:Lạy trời! (Cười)

Q:Thiền định như được hiểu chung là để ra chút thời gian từ hoạt động hàng ngày và tập trung vào hình tượng, hay tên, hay ý niệm nào.
4:27 Tôi đã thực hành nhiều năm và thấy nó thật không tác dụng gì đời sống hay kiểm soát khuynh hướng xấu.
4:36 Vậy, có thể thám sát khả năng làm sống hàng ngày, hoàn toàn tỉnh thức, gồm cả thời gian hoạt động, vào một hình thức liên tục của thiền định?
4:54 Q:Quan sát tự nó không là hành động tức thì sao? Có thể thảo luận nó? Quan sát là tức thì.
5:02 K:Giờ. Có quá nhiều câu hỏi đến nổi tôi lạc mất.
5:07 Q:Krishnaji, có thể câu này bao hàm hết.
5:14 Chúng ta hình như quan tâm đời sống tôn giáo, nhưng có vẻ văn hóa và truyền thống xen vào. Hỏi làm sao có thể sống với văn hoá và truyền thống hay có thể sống với văn hoá và truyền thống?
5:28 K:Có thể sống đời sống đạo, hàng ngày, không truyền thống. Phải không?

Q:Và văn hoá, vâng.
5:37 K:Không truyền thống. Tôi không theo kịp câu hỏi.
5:41 Q:Hình như chúng ta quan tâm đời sống đạo, nhưng không thể có mọi nơi bởi quá dính truyền thống và văn hoá, và làm sao sống với truyền thống và văn hoá, hay nó có phần trong đời sống đạo?
5:54 K:Truyền thống và văn hoá có phần trong đời sống đạo?
6:04 Bạn muốn thảo luận nó?
6:08 Q:Không.

K:Không?
6:15 Q:Như chúng ta đã nói, khi có quan tâm và để ý sâu sắc, suy nghĩ không xen vào.
6:23 Quan tâm và chú tâm lìa suy nghĩ?
6:30 K:Không thể nghe. Bạn vui lòng nói lớn hơn chút?
6:39 Q:Tôi nghe ngài nói khi có quan tâm sâu sắc suy nghĩ không xen vào.
6:48 Quan tâm lìa suy nghĩ ư?
6:55 K:Đây là vấn đề với tất cả các bạn?
7:03 Một phút thôi, có quá nhiều câu hỏi.
7:08 Q:Chúng tôi đầy vấn đề.
7:10 K:Có thể nếu lấy câu hỏi: truyền thống và văn hoá có vị trí gì trong đời sống đạo?
7:24 Bạn có muốn thảo luận, nó đáng giá chứ? Tôi nghĩ, nếu có thể đi sâu vấn đề và trả lời sâu sắc tìm kiếm ấy, có lẽ gồm hết vấn đề khác trong nó.
7:42 Chúng ta làm chứ? Vâng? Bạn nghĩ văn hoá là gì? Không, không lý thuyết, thực tế, văn hoá nghĩa gì?
8:05 Chữ 'văn hoá' nghĩa lớn lên, vun xới, phát triển, mở rộng, nở hoa, sống, và v.v.., hay trở thành.
8:30 Bạn có văn hoá nghĩa ấy trong đời sống?
8:38 Lớn lên, phát triển tri thức, trí óc, tâm hồn, mọi ý nghĩa rất tinh tế, v.v.., là một phần của văn hoá.
8:56 Vậy đó là nghĩa văn hoá. Chúng ta đồng ý thế? Nghĩa của chữ ấy, bạn đồng ý cả chứ?
9:08 Không?

Q:Vâng.
9:09 K:Đúng. Và ý bạn truyền thống là gì?
9:18 Tiếp tục. Truyền thống hàm ý giá trị, niềm tin, giáo lý, lễ lạy, truyền từ thế hệ sang thế hệ, truyền từ cha đến con, con, con.
9:44 Có truyền thống của Upanishads, Gita, truyền, ý của người viết, và nó được truyền vào xứ này, hay nhiều xứ khác, và đó là cái chúng ta gọi truyền thống.
10:08 Phải không?
10:11 Q:Truyền thống, tôi nghĩ, cũng là gìn giữ văn hoá.
10:15 K:Cũng gìn giữ văn hoá. Tức văn hoá là giá trị, niềm tin, lễ lạy, thần thánh, quan niệm, nguyên tắc, lý tưởng, mọi cái được truyền và bạn gìn giữ nó tuyệt vời.
10:36 Phải không? Như bạn vun xới khu vườn đẹp nơi hoa nở, có bóng râm, ánh mặt trời, vẻ đẹp, và bạn gìn giữ nó.
10:57 Và truyền thống cũng nghĩa trao truyền - quan niệm, niềm tin, v.v..
11:08 Và cũng xin nhớ rằng chữ ấy nghĩa là phản, phản bội.
11:18 Phải không? Vậy, truyền thống và văn hoá có liên quan gì với đời sống đạo?
11:31 Tiếp tục.
11:39 Q:Sống đạo là bị phản bội bởi truyền thống? Ngài nói truyền thống là phản, truyền thống nghĩa phản bội. Phản bội gì?
11:51 K:Ý bạn phản là gì? Khi bạn làm với trí óc bị qui định, ăn sâu - phải không? - như đa số người theo truyền thống, làm sao có thể phản bội?
12:14 Họ phản bội hiện tại. Không à? Bạn quan tâm cả chứ? Hay đây là buổi sáng dễ chịu, và có thể cùng ngồi yên lặng dưới tàng cây?
12:33 Bạn hiểu câu hỏi? Truyền thống và văn hoá liên quan gì đời sống đạo, và ý chúng ta sống đạo là gì, có thể mở rộng nó, sẽ chứ?
12:56 Bạn có quan tâm hết đó? Bạn xem đời sống là gì?
13:09 Đời bạn, đời bạn là gì? Nào, hãy... Hai người bạn cùng thảo luận, ý bạn đời bạn, đời tôi là gì?
13:22 Q:(Không nghe)

K:Tôi hỏi một câu, nếu bạn vui lòng nghe.
13:30 Ý chúng ta đời sống là gì?
13:35 Q:Liên hệ lẫn nhau.
13:38 K:Bạn nói là liên hệ với người khác, thân hoặc sơ, hàng xóm, v.v..
13:46 Nhưng quan hệ là gì? Cuộc sống bạn sống hàng ngày là gì? Nào. Đời bạn là gì? Vì Chúa!
13:57 Q:Chúng ta muốn gì đó.

Q:Hành động sống trong hài hoà và thấu hiểu.
14:03 K:Ồ, sống hàng ngày là gì, thực tế, không lý thuyết.
14:08 Q:Gánh nặng kinh nghiệm.
14:13 K:Phải không, gánh nặng kinh nghiệm, đời bạn?
14:17 Q:Ăn và ngủ. (Cười)

K:Tốt. Ăn, ngủ, và gì nữa?
14:35 Nhìn đời bạn, vì chúa, nói thực tế, không lý thuyết.
14:41 Q:Và làm việc.

Q:Đấu đá, xung đột.
14:44 K:Một thế hệ quá lạ lùng!
14:47 Q:Tìm kiếm thú vui, nhiều loại thú vui, dựa trên cảm giác, dễ chịu, khó chịu.
14:54 Đó là đời sống.

K:Vâng, vậy đời bạn - đời bạn dựa trên thú vui, đau đớn.
15:25 Bạn xem, làm sao tránh giáp mặt cuộc sống, sống hàng ngày, phải không?
15:32 Q:Vâng, đời tôi.

Q:Tiếp nối trong thời gian.
15:34 K:Đừng đặt ra gì đó. Đời bạn.
15:40 Q:Là ép buộc hoàn thành, thoả mãn, dịu nổi đau.
15:46 Q:Giáp mặt vấn đề.
15:51 K:Giáp mặt vấn đề. Vấn đề là gì?
15:55 Q:Thay đổi.
15:59 K:Thay đổi. Tức là, ngủ, thức, làm việc, tính dục, gì khác?
16:12 Bạn không biết đời mình?

Q:Thù hận.
16:16 K:Thù hận.

Q:Ganh ghét.
16:19 K:Tiếp tục, đời bạn.

Q:Lợi ích.
16:21 Q:Tạo ra vấn đề.

Q:Cứ tìm kiếm.
16:25 Q:Và rồi ở lĩnh vực làm việc bạn có vấn đề.
16:30 K:Đây là sống hàng ngày?
16:33 Q:Ở mức độ trần tục là sinh kế, và ở mức độ tâm linh là hỏi chính mình, tôi là ai và Thượng đế là gì.
16:46 Q:Mãi tìm kiếm thú vui.
16:51 K:Tôi hỏi bạn, bạn lặp lại một việc. Tìm ra cái kẻ khác nói.
16:58 Q:Đời sống dựa trên cảm giác thú vui.
17:02 K:Bạn đã nói thế. Bạn nói cảm giác thú vui, loại bỏ đau đớn, làm việc, tìm gì đó thêm và thêm, đau đớn vật lý, và gì nữa?
17:23 Q:Tìm bản ngã.
17:28 Q:Tranh đua.
17:30 K:Tôi nghĩ bạn không hiểu đời bạn.
17:33 Q:Theo lối mòn tôi đã tự dính vào. Đó là trả lời chân thực của tôi.
17:40 K:Không phải chân thực hay không, thực tế là gì?
17:46 Q:Bạo lực.

Q:Và theo đuổi mục tiêu.
17:50 K:Tôi từ bỏ! Bạn thực sự là thế hệ người lạ lùng nhất!
18:00 Q:Trải nghiệm liên tục, qua từng phút, tiếp tục.
18:05 K:Bạn làm thế?
18:13 Không thể tin! Bạn không hiểu sống hàng ngày.
18:20 Q:Trông chờ gì đó từ kẻ khác và giờ trông chờ gì đó từ ngài.
18:25 K:Bạn trông chờ gì từ tôi, bạn trông chờ gì từ ai khác, lệ thuộc, bám víu, đau đớn, chán nản, giận, phát cáu, khổ.
18:39 Bạn biết cả, phải không? Đây là đời bạn: đến văn phòng từ 9 hay 10 giờ và chiều về mệt lã, và v.v.., v.v.. - đó là đời bạn?
18:54 Đến đền thờ và làm gì ồn ào với chuông mõ lễ lạy, yoga, đó là đời bạn?
19:10 Q:Nghiên cứu.
19:13 K:Nghiên cứu. Nếu bạn có sách. Nào, đó là đời bạn?
19:31 Q:Hãy tiến hành.
19:33 K:Tôi muốn, làm sao có thể tiến hành?
19:35 Q:Chúng tôi đồng ý.

K:Bạn đồng ý?
19:38 Q:Vâng.
19:40 K:Tôi hỏi quý ngài đàng kia - bạn đồng ý chứ?
19:45 Q:Chỉ một điểm.
19:48 K:Vâng?
19:49 Q:Tôi có thể nói tôi có mặt như một phần của toàn thể, và tôi thấy tự tôi là toàn thể.
19:59 Q:Cái hiển nhiên không cần xác nhận, hãy tiến hành.
20:03 K:Đúng. Chúng ta nói, là cuộc sống. Rồi ý bạn tôn giáo, đời sống đạo là gì? Nói tôi nghe. Tôn giáo với bạn là gì?
20:24 Q:Đạo đức.

Q:Chỉ một chữ, tôi nghĩ.
20:27 K:Đạo đức, chỉ một chữ.
20:30 Q:Không giận, không ganh tị, là hoà bình.
20:37 K:Tôi hỏi, 'tôn giáo' nghĩa gì, chữ.
20:46 Chữ, chữ 'tôn giáo' nghĩa gì với bạn?
20:53 Không phải hàm ý, nghĩa của chữ.
21:00 Q:Não.

Q:Cùng nắm giữ.
21:02 Q:Liên hệ với thánh thần.
21:05 K:Liên hệ với thánh thần. - làm sao bạn biết về thánh thần? Bạn xem, bạn quá lạ lùng. Chữ 'tôn giáo', gốc đến từ, Latin, Hy lạp, nghĩa gốc là, cột, buộc chặt,
21:34 Giờ họ từ chối nghĩa gốc ấy, họ cho chữ 'tôn giáo' nghĩa mới.
21:45 Là - nếu bạn quan tâm - nó nghĩa gom lại cả năng lực bạn.
21:54 Họ nói thế. Bạn hiểu không? Gom hết năng lực để tìm, kiếm.
22:07 Đúng? Không phải vô nghĩa của đền thờ, lễ lạy, và mọi thứ bạn đặt lên đầu.
22:17 Bạn xem, làm sao bạn đồng ý?
22:26 Bạn có đồng ý - nghĩa của chữ! Nó nghĩa gom hết phần năng lực bạn có để tìm tòi sự thật và hiện thực là gì, tìm kiếm thiền định là gì, tìm tại sao con người sống lối chúng ta sống. tìm xem có chăng chấm dứt đau khổ, tìm xem yêu thương là gì, xem bạn có thể sống không nổ lực và kiểm soát - mọi hàm ý trong chữ ấy.
23:26 Vậy chúng ta hỏi, bạn đặt câu hỏi xem truyền thống, văn hoá, có thể sống, có thể có truyền thống, văn hoá cho đời sống đạo.
23:52 Giờ bạn hiểu không? Tôi nói, truyền thống và văn hoá không có vị trí trong đạo.
24:09 Đúng?
24:16 Gì nào?
24:25 K:Tôi không theo kịp. Nếu bạn muốn nói, trả lời, vui lòng nói lớn lên.
24:36 Q:Hỏi, và có trật tự là nghĩa của văn hoá, dùng nó chúng ta đến và tiếp tục thám sát.
24:46 Là một phần của văn hoá, không đưa đến chỉ dẫn. Tôi nghĩ dùng văn hoá, phát triển, là đúng.
24:58 Từ đó, bắt đầu.
24:59 K:Sống đạo cũng hàm ý không uy quyền.
25:06 Q:Không uy quyền.

K:Tôi nói gì đó. Không có uy quyền gì cả, không uy quyền tâm linh.
25:18 Đúng?

Q:Phát triển...
25:21 K:Bạn tiếp tục, bạn tiếp và tôi sẽ tiếp tục, sẽ tốt thôi. (Cười) Sống đạo hàm ý là ánh sáng cho chính bạn.
25:42 Nghĩa là, không uy quyền bên ngoài, trừ luật pháp, cảnh sát, thuế, đó là vấn đề khác - nếu bạn phải đóng thuế hay nếu bạn muốn gạt chính phủ bởi không đóng thuế, v.v..
26:02 Chúng ta nói về không uy quyền tâm linh kể cả tôi, người nói.
26:18 Bạn có uy quyền, uy quyền tâm linh?
26:27 Có chứ?

Q:Không.
26:29 Q:Trong nghĩa không lấy nó như uy quyền mà như gợi ý cho chúng ta thí nghiệm và xem coi cách ấy có tốt không.
26:43 K:Bạn đã làm thế?

Q:Vâng.
26:50 K:Bạn đã thí nghiệm và thấy gì?
26:58 Q:Chút ít hữu dụng, vài cách đề nghị bởi...
27:02 K:Có trong đời bạn?
27:05 Q:Ví dụ, thiền định...

K:Bạn đã thấy nó trong đời?
27:10 Q:Đến vài mở rộng.
27:14 Q:Tôi đang trên đường.
27:16 K:Khi nào? (Cười) Bạn chỉ hỏi vài... Bạn không nghiêm túc, phải không?
27:29 Q:Không như uy quyền mà như gợi ý để thí nghiệm.
27:38 K:Bạn biết, uy quyền nghĩa gì?
27:42 Q:Chấp nhận mù quáng.
27:46 K:Ồ, không tệ nhất.

Q:Uy quyền ẩn ý chấp nhận mù quáng.
27:50 K:Không. Vui lòng nghe cái người khác phải nói trước khi bạn...
27:58 Uy quyền đến từ chữ 'tác giả,' kẻ khởi đầu gì đó.
28:06 Bạn hiểu không? Kẻ khởi đầu ý niệm, quan niệm, niềm tin, nói kinh nghiệm riêng, v.v.. hắn là tác giả, không chỉ người viết. (Cười) Nhưng hắn là tác giả, và từ đó chữ uy quyền đến.
28:33 Giờ, bạn có Upanishads, Gita, và nhiều... Kinh Thánh, v.v.., Cô ran, v.v.. chúng thành uy quyền. Phải không?
28:49 Bạn xem, ngay cả bạn không... Chúng có trong đời bạn?
28:55 Q:Ngài hình như là tác giả cho ý niệm mới.
29:04 K:Bạn không theo đạo sư?

Q:Không.
29:10 K:Không. Nhưng bạn theo chứ? Bạn xem, bạn quá sợ trả lời. Bạn có nhiều đạo sư, Mahatma, Mr. Gandhi, và v.v.., mọi lối từ thế kỷ thứ 6, 5, 4, 3 đến giờ.
29:35 Và bạn ở đâu bị dẫn dắt hàng ngàn năm, bạn ở đâu?
29:45 Bạn có muốn bị dẫn tiếp?
29:49 Q:Không.

Q:(Không nghe)

K:Tôi bỏ hết.
29:58 Q:Có thể tiếp cận lối khác bởi ngài bỏ hết?
30:03 K:Tôi không thể, bạn không trả lời, bạn không tìm cho bạn!
30:12 Q:Krishnaji, tôi nghĩ ngay từ đầu nhiều người cần dẫn dắt, hay đạo sư, hay thầy.
30:21 K:Không bắt đầu và không kết thúc.
30:23 Q:Họ ở mức độ khi họ làm. Krishnaji, và rồi có lẽ qua mở rộng, và...
30:31 K:Tôi nghe, thưa bà, tôi hiểu. Khởi đầu bạn cần đạo sư, kế đó bạn có thể ném hắn đi.
30:39 Q:Không, có thể là sách,... (không nghe)

K:Vâng, thưa bà, tôi hiểu. Trước hết tôi cần ai giúp tôi bước. Tôi cần mẹ, cha để bám vào khi tôi bé, bám vào váy, quần, hay gì gì.
30:56 Vậy, khi bạn dốt, không kinh nghiệm, không suy tư, bạn cần ai giúp bạn suy nghĩ, xoá dốt, v.v..
31:11 Vậy, nói, ở trạng thái cần đạo sư - đúng? - rồi chúng ta không cần.
31:19 Q:Ngài có thể làm.

K:Vâng, bạn không cần.
31:23 Q:(Không nghe)

K:Vâng, thưa bà, bạn không cần. Bạn ở vị trí đó?
31:36 Q:Phải từ bỏ bởi có vài sức mạnh tâm linh nối với người nhận thức cao?
31:44 Thấy lợi ích cho tôi trong sống tâm linh và tôi gọi đạo sư.
31:52 Ý là đọc bài giảng và ghi chép của ngài ở nhà tôi không thấy cùng ý nghĩa và cùng tâm linh như ngài có mặt.
32:04 K:Tôi không phải đạo sư, lạy trời, hay đạo sư của ai.
32:09 Q:Không, không, sẽ gọi ngài là phi đạo sư, nhưng cả (không nghe) ngài có mặt.
32:26 K:Bạn hỏi câu: truyền thống và văn hoá có thể có mặt, cùng có mặt, với sống đạo?
32:42 Và đã nói rất kỹ: truyền thống - áp dụng, tìm đi! - truyền thống nghĩa truyền trao lời nói uy quyền nào đó, giá trị, lễ lạy, nguyên tắc nào, kết luận nào, v.v..
33:11 Đó là nghĩa truyền thống. Và chữ ấy cũng nghĩa phản, phản bội.
33:22 'Văn hoá' nghĩa phát triển, lớn lên trí óc, tâm hồn để nở hoa, có vẻ đẹp trong cuộc sống, mọi cái đó là văn hoá.
33:34 Và cuộc đời chúng ta đang sống hàng ngày, là tranh đấu không dừng, làm việc, kiếm tiền, có ảnh hưởng, có đau đớn, chịu khổ biết bao, vô cảm với mọi cái quanh mình, và chỉ nhạy bén với mấy vấn đề nhỏ riêng, và v.v.., v.v.. Đó là cái chúng ta gọi sống.
34:07 Và tôn giáo như đã giải thích, nghĩa gom toàn bộ năng lực để tìm hiểu sự thật là gì và hiện thực là gì.
34:23 Giờ, bạn có muốn đi sâu hết nó?
34:27 Q:Vâng.
34:30 Q:Không, trước khi đi sâu, chúng ta đã thấy tôn giáo là gì, chúng ta đã thấy tôn giáo là gì, và nó là gom lại năng lực, mọi năng lực để tìm kiếm.
34:44 Chúng ta đã thấy truyền thống là gì, đã thấy văn hoá là gì, hãy thấy cuộc sống là gì rồi đi tiếp.
34:53 Hãy tìm hiểu cuộc sống là gì, sống là gì.
34:58 K:Tìm kiếm, tìm hiểu sống là gì trong đời bạn.
35:02 Q:Làm sao? Chúng ta chưa tìm hiểu sống là gì; chúng ta đã tìm văn hoá là gì, truyền thống là gì, tôn giáo là gì, nhưng không sống là gì.
35:15 K:Tôi nói với bạn. Đời bạn là gì?
35:17 Q:Đời tôi là đời tôi, vậy thôi. Cuộc sống là gì, tôi hỏi thế. Cuộc sống là gì, sống là gì?
35:25 K:Bạn hỏi cuộc sống sẽ là gì?
35:28 Q:Vâng, đời là gì. Đời sống là gì, nói cái đó. Chúng ta đã nói, tôn giáo là gom hết năng lực để tìm kiếm.
35:38 K:Bạn muốn biết đời sống là gì.

Q:Sống là gì.
35:41 K:Một phút thôi, tôi hiểu câu bạn hỏi.
35:43 Q:Vâng.

K:Bạn muốn biết sống là gì không lệ thuộc khổ sở, đau đớn, lo âu, chiếm đoạt, tham, bạn muốn biết sống là gì.
35:58 Q:Vâng, đó, xin trả lời.
36:02 K:Làm sao bạn sẽ tìm ra? Bạn xem, bạn lang thang...

Q:Phải tìm ra, ngài và tôi. Giờ ngài và tôi sẽ tìm ra sống là gì. Hãy tìm sống là gì. Tôn giáo là gì chúng ta đã thấy.
36:15 K:Đừng lặp lại. Tôi hiểu.
36:18 Q:Vâng.
36:20 K:Làm sao bạn sẽ tìm ra sống là gì? Bạn có loại bỏ hết mọi màu sắc, mọi thuộc tính, và v.v.., trước hết bạn sẽ loại bỏ nó để tìm?
36:34 Q:Hãy làm. Ngài và tôi sẽ làm.
36:39 K:Bạn muốn biết sống là gì và chúng ta nói bạn chỉ có thể thấy sống là gì, nó có thể là vĩnh cửu, có thể là vô nghĩa, có thể lạ lùng, chỉ khi chúng ta hiểu sống, sống hàng ngày, và từ sống hàng ngày hiểu vẻ đẹp cuộc sống.
37:05 Vậy, nếu bạn muốn tìm hiểu sống thuần tuý, tiếp tục làm đi.
37:10 Q:Tôn giáo đã cố cho chúng ta từ cái chúng ta vừa mô tả, chúng ta có thể nói thất bại cuộc sống.
37:20 Giờ, có vài lỗi được truyền đạt từ bình minh thời gian, suốt mọi nổ lực. Có thể tấn công sai lầm đó? Bởi chúng ta lại phải sinh ra nó nếu tiếp tục đau khổ.
37:31 K:Nhìn đi: bạn nói bạn bắt đầu với sai lầm.
37:41 Q:Đó là truyền thống, sai lầm. Sai lầm là gì?

K:Vâng. Hay đúng hơn, bạn có thể nói, tội nguyên thuỷ là gì.
37:50 Q:Tội nguyên thuỷ là gì, vâng.

K:Cùng một thứ, chúng ta trở lại vài loại...
37:58 Chúng ta đã mô tả truyền thống là gì. Bạn có lìa truyền thống? Bởi ngược lại bạn không thể tiến hành tìm sống đạo là gì.
38:17 Bởi bạn phải tự do để trèo thật cao. Nếu bạn muốn đến Everest bạn phải ném bỏ mọi gánh nặng và mang rất ít.
38:29 Vậy, tôi hỏi, chúng ta hỏi, lịch sự, bạn có ném bỏ truyền thống.
38:40 Q:Vâng, tôi đã.
38:42 K:Truyền thống là quốc tịch, đẳng cấp, niềm tin, lễ lạy, đi đền thờ - mọi cái, bạn đã ném nó?
39:05 Q:Vâng.

Q:Không.
39:07 K:Không? Không. Rồi làm sao có thể tìm ra sống đạo là gì khi bạn mù?
39:22 Vậy, bạn muốn tìm ra sống đạo là gì nhưng không rời vòng vây nhỏ.
39:31 Phải không? Nhìn bi kịch riêng bạn. Và bạn là nô lệ gì đó, và bạn nói, 'tôi phải tìm tự do' - bạn không bỏ nó để tìm.
39:55 Vậy chúng ta sẽ làm gì?
39:59 Q:Chúng ta bị cá sấu bắt.
40:07 K:Cá sấu? (Cười) Như con lừa bị cột vào cây, nó không thể đi xa, bạn bị cột vào truyền thống, và bạn muốn tìm gì đó đòi hỏi trí óc có khả năng, tâm hồn có thể yêu thương thực.
40:50 Không có nó, tự lìa truyền thống, văn hoá, niềm tin, làm sao bạn có thể tìm ra gì?
41:00 Bạn có thể lặp lại lời Gita, hay Upanishads, hay sách nào khác, nó giá trị gì?
41:12 Tôi đã nói hôm nọ vài đạo sư đang giảng, hay nói về Gita.
41:21 Đúng không?

Q:Vâng.
41:23 K:Vâng. Và có hàng trăm hay hàng ngàn người đến nghe. Giá trị gì? Chúng ta chơi đùa gì?
41:42 Có vẻ bạn không thấy bị kịch riêng. Đúng không? Vậy, chúng ta sẽ làm gì?
42:04 Tôi có thể tiếp tục nói, sẽ thành ai đó trong những kẻ đọc, giảng về Gita, và bạn sẽ đều ngồi xuống và gật đầu và nói, 'Vâng, tuyệt vời.'
42:19 Q:Tôi nghĩ, đa số biết bi kịch riêng, chúng tôi hiểu, nhưng không thể bị quấy rầy để làm gì nó.
42:29 Quá lười, chúng tôi không muốn thấy sự thật,
42:32 K:Gì, tôi không thể nghe, Ai nghe sẽ nói tôi nghe?
42:39 Q:Anh ta nói hầu hết biết bị kịch, chúng tôi hiểu, nhưng quá lười để làm gì đó.
42:48 K:Bạn thấy bi kịch, đau khổ, rối loạn, bất định và chúng ta quá lười để quét sạch nó.
42:57 Phải không?

Q:Vâng.
42:59 K:Thì làm ơn uống vài vitamin... (cười) lấy hết can đảm và thức dậy.
43:09 Q:Đó là vấn đề.
43:11 K:Không là vấn đề, nếu bạn muốn làm gì, bạn sẽ làm! Bạn muốn đến đây và thức dậy sớm và chịu mọi cực khổ đến đây, bạn có đủ năng lực để làm gì khi bạn muốn làm.
43:25 Nhưng hình như chúng ta không muốn làm.
43:31 Q:Ngài truyền đạt rằng kinh điển không giúp tự biết mình, trí óc, việc của trí óc mình?
43:42 K:Không giúp gì nếu chúng ta đọc kinh điển và sách vở để hiểu mình?
43:52 Nào, tôi sẽ trả lời - nghe nhé, bạn đã hỏi, vui lòng nghe.
44:02 Để hiểu mình bạn phải đọc ai khác để nói với bạn bạn là gì?
44:11 Nếu bạn đọc cái họ nói bạn là gì, bạn tuân theo ý niệm họ về bạn là gì.
44:21 Phải không? Bạn hiểu lời tôi?
44:25 Q:(Không nghe)

Q:Ôi trời!
44:31 K:Bạn thậm chí không nghe. Vì Chúa, bạn là người nào!
44:37 Q:Vui lòng tiếp tục.
44:44 K:Xem nào, nếu tôi nói bạn là gì, và bạn cố hiểu bạn theo cái tôi nói, bạn có hiểu bạn?
44:59 Q:Không.
45:00 K:Hay bạn bắt chước lời tôi, cái bạn nghĩ bạn là. Vậy bạn có thể dừng đọc về bạn là gì và tìm ra cho chính bạn bạn là gì, thực sự là gì, đó không quá đơn giản, quá thực tế hơn sao?
45:22 Q:Ngay cả nếu bỏ đọc sách vở...
45:26 K:Đợi đã, tôi đang đến đó. Bạn có thể nhận ra trước, nếu tôi gợi ý, rằng trí óc thành ra quá bắt chước - phải không? - bạn có thấy vậy?
45:46 Tuân theo, vâng lời, đến nổi chúng ta không hề nguyên bản, tìm ra cho mình.
45:57 Vậy, bạn có thể để sang bên điều nhà tâm lý nói, Gita nói, sách vở khác nói, và nói, 'Nào, tôi sẽ tìm ra cho chính mình'?
46:12 Bạn sẽ không làm? Không, bạn không, bởi nếu bạn theo kẻ khác bạn nghĩ đó là lối dễ nhất giải quyết cuộc sống, và bạn đi theo hàng thiên niên kỷ, và bạn vẫn còn ở đó.
46:30 Đúng không?
46:37 Q:Thói quen loại bỏ sáng tạo, và não và trí óc bị khoá trong khuôn thói quen, nên họ... chúng tôi sẽ không ứng đáp với cái mới, dĩ nhiên.
46:50 Chúng ta nói về bỏ thói quen trí óc, phải không?
46:55 K:Vâng. Tôi sẽ chỉ cho bạn. Tức, chữ không phải vật, mô tả không phải cái mô tả, chữ 'cây' không phải thực tế.
47:13 Vậy khi tôi giải thích nó là giải thích, nhưng không phải việc thực đang xảy ra.
47:22 Phải không? Trước nhất, hình thành thói quen, cả vật lý cũng như thói quen tâm lý, là lặp lại không suy nghĩ.
47:43 Phải không? Tại sao hình thành thói quen?
47:55 Q:Trốn thực tế.
47:57 K:Không.
47:59 Q:Để an toàn.
48:02 K:Vui lòng chỉ nghe, bạn trả lời quá nhanh gì đó, tôi hỏi bạn, bạn có vui lòng nghe - tại sao não, não hình thành thói quen?
48:18 Q:Nó thuận tiện.
48:20 Q:Vì thuận tiện.

K:Đúng vậy. Hắn nói, vì thuận tiên, dễ chịu, vì theo lối mòn hàng ngày nào, cả vật lý cũng như tinh thần, tâm lý.
48:41 Tại sao? Bởi trí óc thấy thói quen thuận tiện, nó không cần làm việc mới nữa, và vậy thói quen hình thành, là lối mòn, máy móc.
49:03 Pít tông máy có thói quen kỳ diệu.(Cười). Phải không? Bạn hiểu, nó là thói quen kỳ diệu, pít tông máy. Vậy trí óc thành pít tông máy - lặp lại, lặp lại, lặp lại.
49:19 Bởi lối đó bạn nghĩ là lối sống dễ nhất và thuận tiện nhất.
49:26 Đúng không? Vậy, thói quen hình thành, thói quen tốt, xấu. Tức, não từ chối suy nghĩ mới, làm việc mới.
49:47 Đúng không? Nó không hiển nhiên, không à? Tôi mô tả, bạn làm thực, nhìn não riêng.
50:00 Vậy thói quen hình thành, là truyền thống. Thói quen là truyền thống. Không có gì thánh hay không thánh, chỉ là truyền thống. Và một lần bị kẹt trong nó, não từ chối cho đi.
50:25 Nếu nó cho đi thói quen khác hình thành ngay và nó tiếp tục thế. Vậy bạn phải hỏi tại sao não hoạt động lối ấy.
50:40 Bạn hiểu hết...
50:46 Q:Tại sao não từ chối?
50:50 K:Tôi sẽ... Bạn có theo kịp đến đây, lời tôi nói?
50:55 Q:Vâng.
50:56 K:Thứ lỗi tôi hỏi thẳng bạn.
51:04 Bạn xem, bạn luôn cắt ngang và tôi mất... Vậy chúng ta nói, tại sao não hình thành thói quen, là truyền thống dù 10 ngày hay 10.000 năm trước, tại sao nó làm thế?
51:33 Bạn hiểu không? Bạn có lãnh đạo bất bạo động ở xứ này, và hắn tạo ra vài nguyên tắc, hay gì gì bạn thích, và rồi não nói, 'Tốt, tôi chấp nhận, và tôi sẽ theo đó.'
51:52 Là truyền thống, thói quen, và bạn không thích gọi thói quen, bạn nói bạn có nguyên tắc - chúng tôi theo nguyên tắc.
52:02 Vậy, tôi hỏi tại sao não cứ làm thế: bạn từ bỏ thói quen này và nắm thói quen khác, và rồi ném thói quen ấy và thói quen mới.
52:15 Tại sao? Suy nghĩ đi, đừng trả lời vội, tìm kiếm trong bạn, nhìn não, tại sao nó làm thế.
52:33 Không phải làm vậy bởi - yên lặng nghe - não chỉ có thể hoạt động trong an toàn sao.
52:45 Bởi nó an toàn trong thói quen, nó an toàn trong truyền thống, nó an toàn trong niềm tin, an toàn trong ảo tưởng.
52:58 Vậy não luôn đòi hỏi an toàn dù nó sai, dù nó thực, dù nó phi lý, nó mê tín - bạn hiểu không?
53:11 Nó nói, làm ơn, tôi chỉ có thể hoạt động nơi có đủ an toàn.
53:19 Nên nó hình thành thói quen, nghĩ rằng nó sẽ cho an toàn. Đúng không? Bạn hiểu chứ? Không, không mô tả (cười), là thực tế. Rồi có chăng an toàn như thế?
53:42 Tức, hình thành thói quen, sống, phá vỡ nó với thói quen mới, và rồi theo nó, phá vỡ, thói quen khác.
53:53 Tức, não muốn an toàn nhưng không hề tìm hiểu an toàn, nó nghĩ nó có thói quen.
54:05 Bạn theo kịp? Không, bạn không, ngược lại bạn không mặc thứ này. Đó là thói quen, 'naamam', bạn biết.
54:21 Vậy, tôi hỏi, - chúng ta hỏi, có an toàn không trong thói quen.
54:35 Phải không? Không biết bạn có hiểu. Tôi sẽ chỉ ra. Khi não thấy hình thành thói quen là lối sống nguy hiểm nhất - bạn hiểu không? - nó làm gì?
54:58 Bạn hiểu không? Tôi không nghĩ bạn hiểu. Chính thói quen gọi bạn là Ấn giáo. Phải không?
55:12 Và thói quen ấy quá nguy hiểm, bởi bên cạnh bạn là Hồi giáo.
55:23 Đúng không? Và bên phía khác là cộng sản. Là thói quen họ, và thói quen kẻ khác, và thói quen bạn, nên bạn có ba thói quen, và sẽ có chiến tranh mãi.
55:40 Vậy, khi não nhận ra hình thành thói quen nào, hay tiếp tục thói quen là lối sống nguy hiểm nhất, tức, khi nó hiểu nguy hiểm hậu quả của thói quen, chính nhận biết ấy là thông minh.
56:00 Não liền có thông minh, là an toàn hoàn toàn.
56:09 Không phải thói quen, không phải truyền thống, không phải thói quen này nối cái khác, mà nhận biết, thấy hợp lý, lành mạnh, hậu quả của thói quen.
56:26 Và khi thấy hậu quả nó nói, 'Đúng, chấm dứt.' Không biết bạn hiểu không.
56:35 Q:Vâng.

K:Bạn sẽ làm?
56:47 Tức, không là Ấn giáo, hay Hồi, hay gì khác. Bạn là con người Con người có khả năng lạ lùng tạo ra ảo tưởng, và ảo tưởng ấy, như đền, như nhà thờ, và v.v.., tạo ra, sống ảo tưởng ấy, và nói, 'tôi thấy an toàn ở đó.'
57:15 Phải không? Và có kẻ khác nói có an toàn trong Hồi giáo, và vậy có đánh nhau.
57:24 Và tự huỷ diệt. Bạn theo kịp hết? Vậy, thấy thế, bạn sẽ ném bỏ ảo tưởng, ném bỏ thói quen bởi bạn thấy lý do, hậu quả hợp lý của hình thành thói quen?
57:51 Q:Thưa...

K:Bạn hiểu chứ?
57:54 Q:Cái ngài mô tả, ở mức độ ngài mô tả việc cho tôi liên quan rất nhiều đến tích chứa ảo tưởng, nhưng trí óc là dạng thói quen nên thực tế ngài hỏi chúng tôi, ngài đưa đến câu hỏi: chúng ta có thể ném bỏ trí óc tâm lý?
58:17 Có thể tiếp tục nó?

K:Vâng. Bạn nói chính trí óc là thói quen.
58:28 Q:Trí óc hướng chữ nghĩa đến an toàn, an ổn.
58:32 K:Trí óc chính nó hướng đến thói quen.
58:38 Q:Không. Trí óc hướng chữ nghĩa đến an toàn, an toàn tâm lý là thói quen.
58:45 K:Vâng, nó... khi tôi dùng... Bạn xem, trí óc, ý bạn chữ 'trí óc' là gì? Tôi biết - chúng ta biết chữ 'trí óc' nghĩa gì. Phải không? Trí óc là gì? Trí óc bạn là gì? Hỏi xem. Hãy hỏi, yêu cầu, thách thức, trí óc bạn là gì.
59:11 Q:Ý nghĩa... (không nghe)

K:Xem, bạn không thèm hỏi!
59:19 Bạn không đem hết ruột gan để hỏi: trí óc bạn là gì nhờ nó bạn sống?
59:28 Q:Suy nghĩ.
59:39 K:Đừng nhìn tôi. Tôi không phải trí óc bạn.
59:51 Q:Tôi trả lời được chứ?

K:Vâng.
59:56 Q:Là biến cải, hình thành sức mạnh, của cả sức mạnh bạn có, vào hình thức nào.
1:00:12 K:Bạn nói, nếu được xen lời bạn, trí óc là giác quan - phải không? - cảm xúc, đáp ứng cảm giác, niềm tin, khao khát an toàn, rối loạn, phiền muộn, đau khổ - thảy là trí óc bạn, tức, nhận thức bạn là nó.
1:00:48 Tức là, nhận thức là tích chứa. Tích chứa là đau, khổ, và v.v.. Giờ, cái chúng ta nói là toàn bộ trí óc. Từ toàn bộ ấy bạn có thể đặt ra siêu nhận thức, có thể đặt ra nhận thức siêu nhân sau cùng, nhận thức Phật, và nhận thức Krishna, và nhận thức khùng điên nào. (Cười) Bạn có thể đặt ra gì bạn thích.
1:01:22 Và càng siêu đẳng, bạn càng dễ tin.
1:01:29 Vậy, chúng ta nói, bạn có thể quan sát nhận thức bạn?
1:01:40 Bạn có nhận biết trí óc riêng?
1:01:48 Xin lỗi, tôi bị chuột rút. Bạn không cần bận tâm.
1:01:56 Bạn có nhận biết trí óc riêng? Bạn có nhận biết phản ứng riêng?
1:02:14 Chín giờ kém hai lăm.
1:02:23 Bạn ứng đáp với một giác quan riêng, phải không?
1:02:32 Hiểu không? Hoặc ứng đáp, ứng đáp tính dục, là riêng, hay ứng đáp với nếm, ngửi, chạm.
1:02:47 Hãy nghe nhé. Tức, chúng ta hoạt động nói chung theo một ứng đáp cảm giác riêng.
1:03:00 Phải không? Nếm, ngửi, nghe, chạm. Giờ, bạn có thể ứng đáp toàn bộ nó? Bạn hiểu câu hỏi? Hiểu câu hỏi trước. Khi bạn ứng đáp với chỉ một giác quan nào trong ứng đáp ấy có phân chia, vỡ vụn.
1:03:35 Phải không? Giờ, hỏi, bạn có thể ứng đáp toàn thể, với mọi giác quan?
1:03:49 Bạn có từng thử nó, hay đây là gì mới?
1:03:57 Gì đó mới.
1:04:00 Q:Không.

K:Bạn không hiểu?
1:04:03 Q:Vâng.

K:Bạn không hiểu.
1:04:08 Q:Mọi giác quan...

K:Bạn không thèm nghe. Hiểu câu hỏi trước. Trước giờ chúng ta ứng đáp với một giác quan.
1:04:24 Phải không? Chúng ta nói, có chăng ứng đáp với mọi giác quan?
1:04:35 Q:Hình như ngài dẫn đến việc khác. Siêu giác quan là giác quan của tôi.
1:04:41 K:Không, không, tuyệt đối... bạn đã đi xa!
1:04:44 Q:Vậy sao!

K:Vâng. Thứ lỗi.
1:04:47 Q:Hãy kéo tôi dậy.

K:Bạn có thể nhìn biển - biển - với mọi giác quan: nếm, ngửi, chạm, cảm, - với mọi cái đó?
1:05:03 Khi bạn làm thế không có trung tâm từ đó bạn ứng đáp toàn thể.
1:05:11 Không biết bạn có hiểu.
1:05:14 Q:Chúng ta làm thế khi chơi với trẻ.
1:05:18 K:Bạn không còn trẻ con! Bạn không thèm làm cho bạn và bạn nói về trẻ con.
1:05:29 Bạn từng thử nó?
1:05:36 Q:Đôi lúc chúng tôi nhìn.
1:05:38 K:Nhìn cây. Đợi chút. Nhìn cây đẹp kia với mọi giác quan: chạm, ngửi nó, nếm nó - bạn biết, bạn không thể, dĩ nhiên - nhưng với cảm nhận mọi cái đó.
1:06:01 Q:Dừng lại hoàn toàn quá khứ, thực sự chỉ có quan sát, thực sự lúc ấy.
1:06:08 Lúc ấy chỉ có quan sát.
1:06:20 Q:Dùng một giác quan vẫn bị qui định bởi kinh nghiệm trung tâm, - ngài vừa nói, trung tâm - vậy nếu tổng hợp mọi giác quan, ngài vẫn bị qui định bởi trung tâm.
1:06:33 K:Bạn đã thử nó?
1:06:44 Q:Tôi đã thử và suy nghĩ xen vào.
1:06:47 K:À, bạn không thể, không thể thử, làm nó, và bạn sẽ tìm ra suy nghĩ xen vào.
1:06:54 Q:Nhưng...

K:Bạn xem. Bạn muốn thử gì đó, anh bạn kia nói. Đừng thử cái anh kia nói, mà nhìn cái bạn đang làm, rằng bạn ứng đáp một phần, hoặc nghe, nhìn, nếm, chạm - một phần.
1:07:21 Tôi nói, đừng ứng đáp một phần, mà toàn thể với mọi giác quan.
1:07:30 Q:Khó khăn là: ngài đúng, nó hoạt động. Tuy nhiên, tôi không thể lý giải nó theo lời ngài.
1:07:41 K:Không, tôi không muốn... Xem, bạn đưa vào quan niệm. Đó nghĩa là bạn...
1:07:49 Q:Nhưng tôi nói nó hoạt động.
1:07:55 K:Khi bạn tạo quan niệm bạn không nghe.
1:08:17 Bạn bỏ chủ nghĩa gandhi chưa? Bạn có bỏ nguyên tắc, lý tưởng, và quan niệm, đều là thói quen. Phải không?
1:08:29 Bỏ một cái dễ mà. Thử đi, xem gì xảy ra.
1:08:32 Q:Nhưng, khi bỏ quan niệm, lời ngài nói chúng tôi chỉ nghe âm thanh, không thể hiểu ý ngài.
1:08:41 K:Tôi không hiểu, tôi không thể nghe bạn.
1:08:43 Q:Khi chúng tôi không có quan niệm, lời ngài nói chỉ là âm thanh với tai chúng tôi.
1:09:02 K:Bạn giải nghĩa rất kỹ làm sao quan niệm hình thành, ý niệm hình thành.
1:09:13 Người nói nói, và từ nói ấy bạn rút ra kết luận.
1:09:22 Bạn không nghe nói mà không kết luận. Chỉ nghe. Đó là một thói quen, tức, bạn nghe gì đó, bạn hình thành ý niệm, kết luận ngay.
1:09:40 Giờ, bỏ thói quen, nghĩa là: nghe.
1:09:53 Giờ, tôi sẽ nói và vui lòng nghe, đừng làm trừu tượng nó, ý niệm nó, hay nói, 'Tôi phải làm thế nào,' chỉ nghe.
1:10:08 Tức là, khi đau khổ hoàn toàn chấm dứt có yêu thương.
1:10:22 Đừng rút ra kết luận, đừng nói, 'Ý ngài đau khổ là gì, chấm dứt là gì?' - kịp không" - mọi cái...
1:10:29 Chỉ nghe và tìm ra tại sao bạn hình thành kết luận, là thói quen.
1:10:43 Vậy, bạn lang thang rời hành động nghe.
1:11:03 Câu được hỏi: có thể nào truyền thống, văn hoá cùng có mặt với đời sống đạo?
1:11:16 Chúng ta đã đi sâu rất kỹ. Chúng ta nói, văn hoá, truyền thống không thể có mặt với trí óc tôn giáo.
1:11:38 Nếu phải tìm ra thực sự sống đạo là gì, bạn phải lìa bỏ truyền thống hoàn toàn, cả hình thức văn hoá nào như được hiểu.
1:11:55 Nghĩa là trí óc tự do, trí óc không kẹt trong Cơ đốc, Phật giáo, Ấn giáo, Hồi, hay đạo nào khác và đạo sư - không gì hết.
1:12:09 Đó nghĩa tự do hoàn toàn. Và trong tự do ấy có năng lực lớn lao bởi không có xung đột, tranh đấu, không gì cả.
1:12:24 Đúng vậy.