Krishnamurti Subtitles home


MA7879T2 - Hành động không phải là kết quả của suy nghĩ
Buổi Nói chuyện 2 Madras (Chennai), India 1 tháng Giêng 1979



1:31 I hope you will not think me rude or impolite if I ask you with due courtesy why you are here. What is the reason? What made you come to listen to this speaker? Is it out of curiosity, is it out of old habit... Is it out of old habit, out of some illusory desire? Or, have you come, if one may ask, with a serious intent to hear what the speaker has to say and whether it has value, any meaning in one's daily life? And if you discover for yourself what the speaker is saying either true or false - if it is false, then you will naturally put it aside, but if it is true, sane, logical, reasonable, then you will obviously either intellectually, which is verbally, accept and do nothing about it. But whereas if you do not merely accept intellectually what is being said, and if you accept it with all your heart and mind, with your total being, then you will naturally do something about it, then you will naturally change your life radically. Because that is what we are talking about - the total transformation of man, which is you. Mong bạn sẽ không nghĩ tôi vô phép hay bất lịch sự nếu tôi hỏi bạn với lịch sự đúng mực tại sao bạn ở đây. Lý do gì? Cái gì làm bạn đến nghe người nói? Do tò mò, do thói quen cũ... do thói quen cũ, vài mong muốn ảo tưởng? Hay, bạn đến, nếu được hỏi, với dự định nghiệm túc để nghe cái người nói phải nói và xem nó có giá trị, ý nghĩa gì trong sống hàng ngày? Và nếu bạn khám phá cho bạn điều người nói nói dù đúng hay sai - nếu sai, thì tự nhiên bạn sẽ bỏ sang bên, nhưng nếu đúng, lành mạnh, có lý, hợp lý, thì bạn sẽ dĩ nhiên, hoặc trí óc, là lời nói, chấp nhận và không làm gì về nó. Nhưng ngược lại nếu không chỉ chấp nhận về trí óc điều được nói, và nếu bạn chấp nhận nó với cả trí óc và tâm hồn, với cả con người, rồi bạn sẽ tự nhiên làm gì về nó, rồi bạn sẽ tự nhiên thay đổi tận gốc đời mình. Bởi đó là việc chúng ta nói đến - chuyển hoá toàn thể con người, là bạn.
5:08 And that is important, because any new culture, because the old cultures throughout the world are dying, or decaying, or beginning to degenerate - a new culture can only come into being when there are really profoundly serious religious people, non-sectarian, who do not belong to any society, to any group, to any guru, to any particular religion, because religions as they are, have no meaning whatsoever. So, one asks, if I may, with courtesy, why you are here. I think you should know why you are here. Whether you are adding one more illusion to the already illusory life that one leads, do you understand? Whether you are making what the speaker is saying into an illusion, into a make-belief, into a theory, and being theoretical, which has very little value. So, if one may ask, why you have taken the trouble to come and listen to the speaker. Can you find out for yourself why you are here? And if you do find out, that is, if you are honest to yourself and not slightly demented, slightly neurotic, slightly hoping for some miracle to happen that will bring about a revolution, psychological revolution in society, so that you will be comfortable, you will have nice houses and everything financially, physically secure. Then if you have come with that purpose, you will be deluded. You will be deceived. Và nó quan trọng, bởi văn hoá mới nào, bởi văn hoá cũ khắp thế giới đang chết, hay suy tàn, hay bắt đầu thoái hoá - văn hoá mới chỉ có thể có mặt khi có con người tôn giáo thực sự thẳm sâu nghiêm túc, không giáo phái, không thuộc về xã hội, nhóm, đạo sư, tôn giáo riêng nào, bởi tôn giáo như hiện là, chẳng có ý nghĩa gì. Vậy, hỏi, nếu tôi có thể, với lịch sự, tại sao bạn ở đây. Tôi nghĩ bạn phải biết tại sao bạn ở đây. Xem bạn có thêm một ảo tưởng nữa vào đời sống đã ảo tưởng bạn lê lết, hiểu không? Dù bạn có làm lời người nói thành ảo tưởng, tạo niềm tin, lý thuyết, và là lý thuyết, nó có rất ít giá trị. Vậy, nếu có thể hỏi, tại sao bạn chịu nhọc đến và nghe người nói. Bạn có thể tìm ra cho bạn tại sao bạn ở đây? Và nếu bạn tìm ra, tức là, nếu bạn chân thành với chính bạn và không chút loạn trí, chút thần kinh, chút hy vọng vài kỳ diệu xảy ra đó sẽ tạo cuộc cách mạng, cách mạng tâm thức trong xã hội, để bạn sẽ dễ chịu, bạn sẽ có nhà đẹp và mọi thứ tiền tài, vật chất an ổn. Rồi nếu đến với mục đích ấy, bạn sẽ bị mê lầm. Bạn sẽ bị gạt.
8:07 But whereas, if you have come with a serious intent, and with that serious intent there must also go hand in hand with it a quality of scepticism, a quality that questions, that demands an answer, not from the speaker, but the very challenge that you ask, that you put to yourself, that challenge demands an answer from yourself. I think it is important for us when the world is going to pieces, there is such anarchy, when everything around us is crumbling, it behoves us as serious people, to know what it is that we want, what it is that we are seeking. Most of us seek physical security - money, job, a certain physical security; and there are others who don't care so much for physical security but they want psychological security, inward security, and in the search of that security they fall into many traps: the do-gooders, the social workers, the narrow parochial sects, into a false sense of meditations, and so on, and on, and on. There are a great many traps around us. So we must ask ourselves, if I may suggest, what it is that we are trying to seek, what it is that we want, what it is that our hearts and minds demand. Nhưng ngược lại, nếu bạn đến với ý định nghiêm túc, và với ý định nghiêm túc ấy cũng phải cùng tay trong tay với nó tính chất hoài nghi, tính chất hỏi, đòi hỏi trả lời, không phải từ người nói, mà chính thách thức bạn hỏi, bạn đặt cho bạn thách thức đòi hỏi trả lời từ chính bạn. Tôi nghĩ quan trọng với chúng ta khi thế giới xé ra từng mảnh, vô chính phủ như thế, khi mọi thứ quanh chúng ta vỡ vụn, chúng ta nên nghiêm túc biết cái gì chúng ta muốn, cái gì chúng ta tìm. Đa số tìm an toàn vật lý - tiền bạc, công việc, an ổn vật lý nào đó; và có kẻ khác không quan tâm quá nhiều an toàn vật lý mà họ muốn an toàn tâm lý, an ổn bên trong, và khi tìm kiếm an ổn ấy họ rơi vào nhiều bẫy: kẻ làm việc tốt, người hoạt động xã hội, giáo phái địa phương hẹp hòi, vào ý nghĩa sai lầm của thiền định, v.v.., v.v.. Có qua nhiều bẫy quanh chúng ta. Vậy chúng ta phải hỏi mình, nếu tôi được gợi ý, chúng ta cố tìm cái gì, chúng ta muốn tìm gì, tâm hồn trí óc đòi hỏi gì.
11:31 As we were saying yesterday, if you have followed it and if I may go back to it a little, because we will continue with what we were going into yesterday, we were saying that action is part of life, the doing, the doing, the action in our daily, everyday, troublesome life. And we were pointing out, action born of knowledge must always be limited. Right? Because knowledge is the past, and when we act with that burden of the past then such actions are incomplete, limited, fragmentary. And is there a different kind of action, which is not fragmentary, which has no regrets, which has no sense of incompleteness? And we were saying there is such action, that is, to have total insight into the problem. We explained - if you do not mind hearing it again - that all our daily activity is either based on a principle, or an ideal, or a memory. See it in yourself, I am only describing, but the description is not the described. Right? Right, sir? The word is not the thing. So I may describe, but what is described is not that which is actually taking place. So, don't let us be deceived by the description. But the description might help you to observe what is actually taking place, knowing that the word is not the thing. Right? Như đã nói hôm qua, nếu bạn theo kịp, nếu bạn có thể trở lại một chút, bởi chúng ta sẽ tiếp tục với gì đã đi sâu hôm qua, chúng ta đã nói hành động là một phần đời sống, làm, làm, hành động trong sống hàng ngày, sống khó chịu, mỗi ngày. Và chúng ta nói, hành động sinh từ kiến thức, phải luôn giới hạn. Đúng không? Bởi kiến thức là quá khứ, và khi chúng ta hành động với gánh nặng quá khứ thì hành động như thế không hoàn toàn, giới hạn, manh mún. Và có chăng loại hành động khác, không manh mún, không hối tiếc, không cảm giác bất toàn? Và đã nói có hành động như thế, tức là, thấu suốt hoàn toàn vấn đề. Đã giải thích - nếu bạn không phiền nghe lại - mọi hoạt động hàng ngày dựa trên nguyên tắc, hay lý tưởng, hay ký ức. Nhìn nó trong bạn, tôi chỉ mô tả, nhưng mô tả không phải cái được mô tả. Đúng không? Phải không? Chữ không phải sự vật. Vậy tôi có thể mô tả, nhưng cái được mô tả không phải cái thực sự xảy ra. Vậy, đừng để bị gạt bởi mô tả. Nhưng mô tả có thể giúp bạn quan sát cái thực sự xảy ra, dù biết chữ không phải vật. Đúng không?
15:14 If most of us are seeking psychological security, which apparently is the human endeavour, the human struggle, in our relationship with each other, however intimate or not intimate, this desire, this urge, this compulsion, to find a deep abiding psychological security which can never be disturbed, which is totally complete in itself, that is what most of us want. I do not know if you have not examined yourself and if you have, psychologically, inwardly - that is what we want. Isn't that so? And we have never questioned if there is such security. In the search for this psychological security thought has brought about all the gods. In them we have invested our urge to find security. Right? The gods, the rituals, all the whole circus that goes on in the name of religion - there we try to find security. And is there security in all the things that thought has put together? Right? Please, this is a challenge to you. You have to respond. You cannot all of you respond, that would be impossible, but you can respond to yourself. This challenge is put before you, and you have to answer it and not evade it, and if you evade it, then the consequence of that evasion, of that avoidance, leads to further illusion, further misery. Obviously. Whereas if you face this challenge and find out for oneself whether there's security psychologically, or is all psychological security an illusion. I mean by that word 'illusion,' in the course of sensory perception, when that perception is coloured by a belief, by a hope, by an unconscious desire, then that which is brought about is illusion. Have you followed all this? I doubt it. Nếu đa số chúng ta tìm an toàn tâm lý, hình như là nổ lực con người, tranh đấu con người, trong quan hệ nhau, dù thân hay sơ, khát vọng, thôi thúc, ép buộc ấy, để tìm ra an ổn tâm lý trường tồn sâu thẳm không thể bị làm phiền, hoàn toàn trọn vẹn trong chính nó, đó là cái đa số muốn. Không biết bạn có xem xét bạn và nếu có, tâm lý, bên trong - là cái chúng ta muốn. Không phải vậy sao? Và chúng ta không hề hỏi có chăng an toàn như thế. Trong tìm kiếm an toàn tâm lý suy nghĩ tạo ra mọi thần thánh. Trong đó chúng ta đầu tư thôi thúc tìm an toàn. Đúng không? Thần thánh, lễ lạy, mọi trò xiếc diễn ra với danh nghĩa tôn giáo - ở đó chúng ta cố tìm an toàn. Và có chăng an toàn trong mọi thứ suy nghĩ đã đặt ra? Phải không? Nào, đây là thách thức cho bạn. Bạn phải trả lời. Bạn, tất cả, không thể trả lời, không thể, nhưng bạn có thể trả lời bạn. Thách thức đặt trước bạn, và bạn phải trả lời và không tránh nó, và nếu bạn tránh, thì hệ luỵ của tránh, né, dẫn đến thêm ảo tưởng, thêm khổ đau. Hiển nhiên. Ngược lại nếu bạn giáp mặt thách thức và tìm ra cho bạn xem có chăng an toàn tâm lý, hay an toàn tâm lý thảy là ảo tưởng. Ý tôi chữ 'ảo tưởng', trong diễn biến nhận thấy cảm giác, khi nhận thấy bị tô màu bởi niềm tin, hy vọng, bởi dục vọng vô thức, thì cái được tạo ra là ảo tưởng. Bạn có theo kịp hết? Tôi hoài nghi.
19:35 We said, our minds are filled with a great many illusions. We have physical security, some of us, and the vast majority of mankind has very little physical security - that is another story. We won't go into that, why man has brought about this extraordinary division between poverty and riches, and every kind of... physical revolution has not solved it. Perhaps there is a way of solving it, which we might discuss later on, but for the moment we are not discussing, going into that. We are saying, an action born out of knowledge knowledge being that which we have accumulated, both biologically as well as psychologically, when that action is born from that which has already been experienced, known, that action must inevitably lead to further illusion. And we were saying that there is an action, as we pointed out yesterday, and if you have seriously thought about it, there is an action which is not the outcome of thought. All right? May I go on? I don't know how much you understand. I really would like to communicate this, not merely verbally, intellectually, but really out of one's heart, one's whole being, to communicate to another that there is a different way of living in which there is no conflict, no pain, no sorrow, no fear, and a quality of intelligence that is totally, completely secure. But to find that way of living one must attend, one must give attention to it. Chúng ta nói, trí óc bị lấp đầy với bao ảo tưởng. Chúng ta có an toàn vật lý, vài người, và đại đa số nhân loại có rất ít an toàn vật lý - đó là chuyện khác. Chúng ta không đi sâu, tại sao con người tạo ra phân chia lạ lùng giữa nghèo và giàu, và mọi thứ... cách mạng vật lý không giải quyết nó. Có lẽ có lối giải quyết, chúng ta có thể thảo luận sau, nhưng giờ không thảo luận, đi sâu. Chúng ta nói, hành động sinh từ kiến thức, kiến thức là cái chúng ta gom góp, cả sinh học cũng như tâm lý, khi hành động sinh từ cái đã được kinh nghiệm, biết, hành động ấy tất nhiên dẫn đến thêm ảo tưởng. Và chúng ta nói có hành động, đã nói hôm qua, và nếu bạn nghiêm túc nghĩ về nó, có hành động không phải kết quả của suy nghĩ. Tốt chứ? Tôi có thể tiếp tục? Tôi không biết bạn hiểu nhiều ít. Tôi thực sự muốn truyền đạt, không chỉ bằng lời, tri thức, mà thực sự từ tâm hồn, cả con người, truyền đạt đến người khác rằng có lối sống khác không có xung đột, không đau, khổ, sợ, và tính chất thông minh là an toàn hoàn toàn, đầy đủ. Nhưng để tìm ra lối sống ấy bạn phải dự vào, bạn phải để tâm vào đó.
23:12 Are you all comfortable? Yes? Because if you are not comfortable, you won't be able to attend. Right? Because we are going to talk about this quality of attention, and then we'll go, as we go along. Most of us know what concentration is. Every schoolboy is taught to concentrate on a book or something or other, so that he applies his mind to a particular thing, resisting all other invasion, all movement of thought, resisting all movement of thought, and concentrate. You know this, don't you? This is obvious. And the more that you can totally concentrate without any interference of other activities of thought, one thinks one has achieved something. We are saying attention is nothing whatsoever to do with concentration. All right? Examine it, sir, critically examine what is being said. Don't accept. Don't swallow hook, line, and the rest of it. Find out if what the speaker is saying is correct or not, correct being accurate, precise, not vague, romantic, nonsensical. Concentration emphasises, gives importance to a particular activity of thought. Right? Whereas attention is not the product of thought. Just play with it. Don't accept it. Just look at it. Because most of us know what is inattention. When you are listening to the speaker, you listen for a minute or two, or perhaps less than that, and your thoughts wander away to something else, and you try to pull it back and listen. Aren't you doing that? (Laughs) Good lord! Các bạn có dễ chịu? Vâng? Bởi nếu không dễ chịu, bạn sẽ không thể dự vào. Phải không? Bởi chúng ta sẽ nói về đặc tính chú tâm, và rồi chúng ta sẽ đi, khi cùng đi. Đa số biết tập trung là gì. Mỗi học sinh được dạy tập trung vào sách hay gì khác, để hắn đặt trí óc vào một việc gì, chống lại mọi xâm lấn khác, chuyển động suy nghĩ, chống lại mọi chuyển động suy nghĩ, và tập trung. Bạn biết, phải không? Hiển nhiên. Và bạn càng có thể tập trung mà không xen ngang hoạt động suy nghĩ khác, bạn nghĩ bạn đạt điều gì. Chúng ta nói chú tâm không liên quan gì với tập trung. Đúng không? Xem xét, xem xét phê phán điều được nói. Đừng chấp nhận. Đừng quá cả tin. Tìm xem điều người nói đúng hay không, đúng là chính xác, rõ ràng, không mơ hồ, viễn vông, vô nghĩa. Tập trung nhấn mạnh, đặt quan trọng vào hoạt động suy nghĩ nào. Đúng không? Ngược lại chú tâm không phải sản phẩm của suy nghĩ. Chỉ chơi với nó. Đừng chấp nhận. Chỉ nhìn nó. Bởi đa số biết không chú tâm là gì. Khi bạn nghe người nói, bạn nghe một phút hay hai, hay có thể ít hơn, và suy nghĩ bạn lang thang đi chỗ khác, và bạn cố kéo nó lại và nghe. Bạn không làm thế sao? (Cười) Lạy Chúa!
27:35 So your mind is chattering, and occasionally the chattering stops and you attend, you listen. But most of the time it's constant activity, and in that constancy there's a particular demand made by circumstances, or by yourself to apply, concentrate on a particular activity, and resist all other activity of thought. You are following all this? Right, sir? If you understand this movement that thought is bringing about a quality of concentration, and that very thought is moving away in other directions - right? - and there is an urge, a compulsion to hold the thought in a particular direction. Right? This is what is generally called concentration. Attention - to attend - in that attention, if you really attend, there is no centre from which you are attending. Right? You all look so puzzled. Sir, because it is important to understand this, because attention and inattention, - there are the two things we have to face. Right? Are you following? Am I communicating something or not at all? Tant pis. You see, have you ever given attention, with your mind, with your heart, with your nerves, with your whole being, to something in which there's no otherness, in which there is no sense of deviation or distraction? So, there are three things involved: concentration, distraction, and attention. Right? Most of us, when we are concentrating, are afraid of distraction. Right? I wish we could talk to each other quietly like this. Now, is there a distraction at all? Perhaps thought itself is a distraction. I'm going to show it to you in a minute. When you say there is a distraction, that implies thought has made up its mind to pay, concentrate on a particular object. And when there is any other kind of movement away from that, that movement is called a distraction. Right? Now, is that a distraction? We are saying there is no distraction. Right? Because, it is thought - please listen - it is thought that has said, 'I must concentrate on that,' but that very thought is moving away in another direction, and that is called distraction. But is it a distraction, because the thought has pinpointed in a certain direction, and that very thought is moving away from that. And that is generally called a distraction. Right? Why do you call it a distraction? It is still the movement of thought. Right? So, any movement of thought is another distraction. I wonder if you get this. No, you don't. Vậy trí óc tán gẫu, và đôi khi tán gẫu dừng và bạn dự vào, bạn nghe. Nhưng đa số thời gian là hoạt động không ngừng, và trong cái không ngừng ấy có đòi hỏi tạo bởi tình huống, hay bởi chính bạn để đặt, tập trung vào hoạt động gì, và chống lại mọi hoạt động suy nghĩ khác. Bạn theo kịp hết? Phải không? Nếu bạn hiểu chuyển động này rằng suy nghĩ sinh ra đặc tính tập trung, và chính suy nghĩ ấy đi sang hướng khác - đúng không? - và có thôi thúc, ép buộc giữ suy nghĩ ở hướng riêng nào. Phải không? Đây gọi chung là tập trung. Chú tâm - dự vào - trong chú tâm, nếu bạn thực sự dự vào, không có trung tâm từ đó bạn dự vào. Đúng không? Các bạn có vẻ bối rối. Bởi quan trọng là hiểu nó, bởi chú tâm và không chú tâm, - có hai việc bạn phải giáp mặt. Đúng không? Kịp không? Tôi có truyền đạt gì hay không? Tệ quá. Bạn xem, bạn có từng để tâm, với trí óc, tâm hồn, thần kinh, với cả con người, đến gì đó trong đó không có gì khác, không có cảm giác lệch hướng hay lãng tâm? Vậy, có ba việc: tập trung, lãng tâm, và chú tâm. Phải không? Đa số, khi chúng ta tập trung, sợ lãng tâm. Phải không? Tôi muốn có thể nói chuyện nhau im lặng thế này. Giờ, có lãng tâm không? Có lẽ suy nghĩ chính là lãng tâm. Tôi sẽ cho bạn xem trong giây lát. Khi bạn nói có lãng tâm, hàm ý suy nghĩ đã quyết định để ý, tập trung vào việc gì. Và khi có loại chuyển động khác rời đi từ đó, chuyển động ấy gọi là lãng tâm. Đúng không? Giờ, đó là lãng tâm? Chúng ta nói không có lãng tâm. Đúng không? Bởi, suy nghĩ - nghe nhé - chính suy nghĩ nói, 'tôi phải tập trung vào đó,' nhưng chính suy nghĩ bỏ sang hướng khác, và đó gọi lãng tâm. Nhưng nó có phải là lãng tâm, bởi suy nghĩ đã định vị ở hướng nào, và chính suy nghĩ rời đi. Và đó gọi chung là lãng tâm. Phải không? Tại sao bạn gọi nó lãng tâm? Nó vẫn là chuyển động của suy nghĩ. Đúng không? Vậy, chuyển động nào đó của suy nghĩ là lãng tâm khác. Không biết bạn có hiểu. Không, không hiểu.
33:59 So, what we are trying to point out is that there are two qualities of the mind: inattention in which there is no attention, which is inattention, and attention. Right? And to be aware of inattention is to be attentive in which there is no distraction. You get it? I wonder if you understand this. Because we are always struggling between the two: inattention and attention - and that takes all our energy. In meditation, for example, which is not the moment to talk about now, this is the battle that is going on: to be totally attentive and a second later - completely not attentive. Right? Now, we are saying the inattention is not a distraction, but to be aware of that lack of attention, to be aware that you are not attending, that is good enough. You understand? I wonder if you understand this. So that your mind is never in conflict, because conflict is a wastage of energy. So we are coming back. Now we have explained what attention is, not explained, the fact of attention. That when there is attention there is no centre from which you're attending as there is in concentration, which then has what you call distractions. Whereas there is attention and there is inattention. When one is aware of not being attentive, that very awareness is attention, in which there is no distraction whatsoever. I wonder if you get this. Got it, sir? Even verbally have you got it? Intellectually? Which is nothing at all, but at least it is a whisper. Vậy, cái chúng ta cố nói rằng có hai tính chất trí óc: không chú tâm trong đó không có chú tâm, là không chú tâm, và chú tâm. Đúng không? Và nhận biết không chú tâm là chú tâm trong đó không có lãng tâm. Hiểu không? Không biết bạn hiểu không? Bởi chúng ta luôn tranh đấu giữa hai cái: không chú tâm và chú tâm - và nó lấy hết năng lực. Trong thiền định, ví dụ, giờ không phải lúc nói về nó, đây là cuộc chiến xảy ra: hoàn toàn chú tâm và giây sau - hoàn toàn không chú tâm. Đúng không? Giờ, chúng ta nói không chú tâm không phải lãng tâm, nhưng nhận biết thiếu chú tâm ấy, nhận biết bạn không dự vào, vậy là đủ tốt. Hiểu không? Không biết bạn hiểu không? Vậy thì trí óc không hề xung đột, bởi xung đột là phí mất năng lực. Vậy chúng ta trở lại. Giờ chúng ta giải thích chú tâm là gì, không phải giải thích, thực tế của chú tâm. Rằng khi có chú tâm không có trung tâm từ đó bạn dự vào như khi có trong tập trung, rồi có cái bạn gọi lãng tâm. Ngược lại có chú tâm và có không chú tâm. Khi bạn nhận biết không chú tâm, chính nhận biết ấy là chú tâm, trong đó không có lãng tâm gì cả. Không biết bạn hiểu không. Hiểu không? Dù là lời nói bạn hiểu không? Trí óc? Không có gì, nhưng ít ra là tiếng thì thầm.
37:22 Now, will you so attend without concentration, without effort, to what is being said? That is, that there is no distraction. You may attend, listen for a minute and wander off, and be aware that you are wandering off. That very awareness of wandering off is attention. Right? Got it, sir? Giờ, bạn sẽ dự vào mà không tập trung, không cố gắng, vào điều đang nói? Tức là, không có lãng tâm. Bạn có thể dự vào, nghe một phút rồi lang thang, và nhận biết bạn lang thang. Chính nhận biết lang thang ấy là chú tâm. Đúng không? Hiểu không?
38:10 We were saying yesterday, all life is action, whether you are sitting in a Himalayan cave as a hermit, or in a monastery, or living an ordinary life. Life, the whole of existence, is action, as whole of life is relationship. Relationship is action. And our actions, as they are now, politically, religiously - in every way - such action breeds further misery, further confusion, further sorrow, which is what is happening politically if you observe, which is what is happening religiously, with their hierarchical set up - 'you will eventually reach illumination, do this, this, this, and you will get it.' The carrot before the donkey! And we are questioning the whole activity of what is called action. You understand? We are questioning it, we are saying that action based on a principle, ideal, a remembrance, a memory, knowledge, such action is fragmentary, incomplete, and therefore it will inevitably lead to further misery, further sorrow, further confusion, which is what is happening in our daily life, if you observe. Whereas there is another action if you are attending - please attend - if you are not attending, if your thought is wandering off, be aware of it, and that very awareness of your inattention is to attend to what is being said. Hai capito? Have you understood? Đã nói hôm qua, cả đời sống là hành động, dù ngồi trong hang động Hy mã lạp sơn như ẩn sĩ, hay trong tu viện, hay sống đời bình thường. Sống, cả cuộc sống, là hành động, như cả cuộc sống là quan hệ. Quan hệ là hành động. Và hành động, như chúng hiện là, chính trị, tôn giáo - mọi hướng - hành động như thế sinh thêm khổ sở, thêm rối loạn, thêm khổ đau, là việc xảy ra về chính trị nếu bạn quan sát, là việc xảy ra về tôn giáo, với giai cấp dựng lên - 'bạn sẽ dần dần tỏ sáng, làm này, này, này, và bạn sẽ có nó.' Củ cà rốt trước con lừa! Và chúng ta hỏi toàn bộ hoạt động của cái gọi hành động. Hiểu không? Chúng ta hỏi nó, chúng ta nói hành động dựa trên nguyên tắc, lý tưởng, ghi nhớ, ký ức, kiến thức, hành động như thế là manh mún, không hoàn toàn, và vì vậy hiển nhiên sẽ dẫn đến đau đớn thêm, khổ sở thêm, rối loạn thêm, là việc xảy ra trong sống hàng ngày, nếu bạn quan sát. Ngược lại có hành động khác nếu bạn dự vào - hãy dự vào - nếu bạn không dự vào, nếu suy nghĩ lang thang, nhận biết nó, và chính nhận biết về không chú tâm ấy là dự vào cái đang được nói. Hiểu không? Bạn hiểu chứ?
41:03 So, we are saying that there is an action that is not based on knowledge. For that, to understand it much more deeply than yesterday, we must go into the whole question of what is thinking, what is thought, why human beings throughout the world have given such extraordinary importance to thought. You give importance to thought, don't you? Everything that you do is based on thought - the job, the technological knowledge, the gods, the churches - everything is built by thought. Right, sirs? Do you question that? Thought is the outcome of memory, is the response of memory. Right? If you are in a state of amnesia, you couldn't think, but as you are not - I hope you are not - and as you are not, your thinking is the result of centuries of experience, accumulated knowledge which is stored up in the brain - which is so obvious. If you have gone into it, looked at yourself, your actions, repetitive, occasionally free, constantly caught in a routine, in a groove, and if you observe your own thinking, you will see that your thought is a material process, which is the outcome of knowledge. Right? It is a material process. It is not something extraordinarily super spiritual. Right? Right, sirs? Vậy, chúng ta nói có hành động không dựa trên kiến thức. Vì vậy, để hiểu nó thật sâu hơn hôm qua, chúng ta phải đi sâu toàn bộ vấn đề nghĩ là gì, suy nghĩ là gì, tại sao con người khắp thế giới cho suy nghĩ quá quan trọng như thế. Bạn cho suy nghĩ quan trọng, phải không? Mọi việc bạn làm dựa trên suy nghĩ - công việc, kiến thức kỹ thuật, thần thánh, nhà thờ - mọi thứ xây lên bởi suy nghĩ. Đúng không? Bạn có hỏi nó? Suy nghĩ là kết quả của ký ức, là đáp ứng của ký ức. Phải không? Nếu ở trạng thái mất trí nhớ, bạn không thể suy nghĩ, nhưng bạn không thế - mong là không - và khi không vậy, suy nghĩ bạn là kết quả của hàng thế kỷ kinh nghiệm, tích luỹ kiến thức được lưu trong não - là hiển nhiên. Nếu bạn xem xét chính bạn, hành động bạn, lặp lại, đôi lúc tự do, luôn kẹt trong lối mòn, đường rãnh, và nếu bạn quan sát suy nghĩ riêng bạn sẽ thấy suy nghĩ là tiến trình vật chất, là kết quả của kiến thức. Phải không? Là tiến trình vật chất. Không phải gì lạ lùng siêu tâm linh. Đúng không? Phải không?
44:13 Thought is always active. It is never still, and man has said, you must make it still in order to... - you understand? - in order to find some higher spiritual consciousness, which I doubt. There's no higher spiritual consciousness, there is only consciousness. Man has invented super, super, super consciousness, which is, that invention is the product of thought. And people who talk about super-consciousness are worshipped, made into extraordinary gurus, because you also want super-consciousness. But you never examine that thought has produced this whole area of consciousness. Whatever it thinks is still part of that consciousness. You understand this? Are we moving along together, or are you tired? If you are, let us take a rest. I can go on talking to myself, because I am investigating as I go along. If you are tired, please take a rest, because we are asking your brain to think anew, to look at things afresh, not in the old traditional way, to look at your life as it is anew, afresh, and that is a challenge that the brain may get tired of. It wants, says, give me a moment, let me be quiet so that I can recapture. Suy nghĩ luôn hoạt động. Không hề yên, và con người nói, bạn phải làm nó yên để... - hiểu không? - để tìm ra nhận thức tâm linh cao hơn, tôi hoài nghi. Không có nhận thức tâm linh cao hơn, chỉ có nhận thức. Con người đặt ra siêu, siêu nhận thức, tức, đặt ra ấy là sản phẩm của suy nghĩ. Và những người nói về siêu nhận thức được tôn sùng, thành đạo sư kỳ đặc, bởi bạn cũng muốn siêu nhận thức. Nhưng bạn không hề xem xét suy nghĩ tạo ra toàn bộ lĩnh vực nhận thức này. Gì gì nó nghĩ vẫn là một phần của nhận thức ấy. Bạn hiểu không? Chúng ta đi tiếp, hay bạn mệt mỏi? Nếu mệt, hãy nghỉ một lát. Tôi có thể nói tiếp với tôi, bởi tôi tìm kiếm khi đi tiếp. Nếu mệt, hãy nghỉ một chút, bởi chúng ta yêu cầu não suy nghĩ mới tinh, nhìn vật tươi mới, không phải lối truyền thống cũ, nhìn đời bạn như nó tươi, mới, và đó là thách thức mà não có thể mệt. Nó muốn, nói, để tôi một lát, hãy để tôi yên để tôi có thể nắm lại.
47:04 So, we are saying that thought has created our society and all the miseries contained in that society: the class division, the rich man, the poor man, the man of power, the man of position, the man of greatness, and the poor, the downtrodden, and all that. And all the gods on the earth are created by thought; the temples in which the gods are supposed to live are the construction of thought. All the rituals, the dogmas, the beliefs, the puja that you perform everyday in the hope of having some kind of peace, and all the so-called meditations, the transcendental and the other nonsensical meditations, are based on thought, and thought is always limited. Right? There is no limitless thought. Thought can think it is limitless, that it can find the immeasurable, that is part of its illusion, because thought is the outcome of knowledge, memory, and therefore it is time-binding, and therefore limited. Right? Are you attending to this? Do you listen to this? When I ask a question, your thought comes into activity, and it is beginning to ask, search to find the answer, and to find the answer it goes back to memory - where did I read, who told me? You follow? The activity goes on. Whereas if you are asked a question that you do not know and you cannot find it in books, from your guru, from anything, then your mind naturally, your brain naturally says: I really don't know. Right? Are you in that position? You follow? Can you ever say to yourself, 'I don't know'? Because that quality of mind that says, 'I don't know,' is not seeking to know, because the moment it seeks, thought is in operation and then it will project what it wants, and will say, 'I have found it.' You understand all this? Are you getting tired? Vậy, chúng ta nói suy nghĩ tạo ra xã hội và mọi khổ sở trong xã hội ấy: phân chia giai cấp, người giàu, kẻ nghèo, người quyền lực, kẻ địa vị, người vĩ đại, và kẻ khốn cùng, kẻ bị chà đạp, và mọi cái. Và mọi thần thánh trên trái đất do suy nghĩ tạo; đền thờ trong đó thần thánh phải sống xây lên bởi suy nghĩ. Mọi lễ lạy, giáo điều, niềm tin, thờ lạy bạn làm hàng ngày hy vọng có vài loại bình an, và cả cái gọi là thiền định, siêu việt và thiền định vô nghĩa khác, dựa trên suy nghĩ, và suy nghĩ luôn giới hạn. Phải không? Không có suy nghĩ vô hạn. Suy nghĩ có thể nghĩ nó là vô hạn, nó có thể tìm ra cái không thể đo lường, đó là một phần của ảo tưởng, bởi suy nghĩ là kết quả của kiến thức, ký ức, và vậy nó ràng buộc thời gian, và vậy giới hạn. Đúng không? Bạn có dự vào? Bạn có nghe? Khi tôi hỏi, suy nghĩ bạn hoạt động, và nó bắt đầu hỏi, tìm câu trả lời, và để tìm trả lời nó quay lại ký ức - nơi nào tôi đã đọc, ai kể với tôi? Kịp không? Hoạt động tiếp tục. Ngược lại nếu hỏi câu mà bạn không biết và bạn không thể tìm nó trong sách, từ đạo sư, từ gì đó, rồi trí óc tự nhiên, não tự nhiên nói: tôi thực sự không biết. Đúng không? Bạn có ở vị trí ấy? Kịp không? Bạn có thể từng nói với bạn, 'tôi không biết'? Bởi đặc tính trí óc ấy nói, 'tôi không biết,' là không tìm để biết, bởi lúc nó tìm, suy nghĩ hoạt động, và rồi sẽ phóng ra cái nó muốn, và sẽ nói, 'tôi đã tìm được nó.' Bạn hiểu không? Bạn mệt à?
51:08 So, to enquire is to have a mind that doesn't know. And we are enquiring into an action of which we are not aware at all. We know our actions based on memory, that is simple, clear. And we know the technological activity of knowledge, the accumulation of thousands of people, scientists, working, accumulating. And from that accumulation they have created the extraordinary things, the most marvellous surgery, the most delicate extraordinary things they are doing. And also technologically, they are preparing destructions of war, material for war; and also thought has created the illusions - right? 'I believe in god, I am a nationalist, I belong to this party which is going to save mankind, my guru is the most marvellous entity,' and so on, and on, and on. All that is the movement of thought. So, whatever thought, in its action must inevitably be limited. Now, have you an insight into that? You understand? If you attend very carefully to what is being said then you will see the whole movement of thought: the hidden thoughts, the open thoughts, the thoughts that are extraordinarily secretive, hidden, doesn't want to be open, the whole structure and nature of thought. When you have an insight into it, thought gives itself its own place. You get what I am saying? Have you got what I am saying? Vậy, để tìm hiểu là phải có trí óc không biết. Và chúng ta tìm hiểu hành động mà chúng ta không biết gì. Chúng ta biết hành động dựa trên ký ức, nó đơn giản, rõ ràng. Và chúng ta biết hoạt động kỹ thuật của kiến thức, tích luỹ của hàng ngàn người, nhà khoa học, làm việc, tích luỹ. Và từ tích luỹ ấy họ tạo ra những việc lạ lùng, phẫu thuật tuyệt vời nhất, những việc lạ lùng tinh tế nhất họ đang làm. Và cũng về kỹ thuật, họ chuẫn bị chiến tranh phá huỷ, nguyên liệu cho chiến tranh; và cũng suy nghĩ tạo ra ảo tưởng - đúng không? 'Tôi tin thần thánh, tôi là kẻ yêu nước, tôi thuộc về đảng sẽ cứu nhân loại, đạo sư tôi là thực thể tuyệt vời nhất,' và v.v.., v.v.. Mọi cái đó là chuyển động của suy nghĩ. Vậy, dù suy nghĩ gì, hành động của nó tất phải giới hạn. Giờ, bạn có thấu suốt việc ấy? Hiểu không? Nếu bạn dự vào thật cẩn thận điều đang nói thì bạn sẽ thấy toàn bộ chuyển động của suy nghĩ: suy nghĩ ẩn, suy nghĩ hiển, suy nghĩ cực kỳ bí mật, ẩn, không muốn bị lộ, toàn bộ cấu trúc và bản chất của suy nghĩ. Khi bạn thấu suốt nó, suy nghĩ cho nó vị trí riêng. Bạn hiểu lời tôi chứ? Bạn hiểu gì tôi nói không?
54:11 The meaning of the word 'art' means to put everything in its right place, the art of living, not the painting and sculptures, that has its own art, but we are talking about the art of living, and in there, art means to put all things in their place so as to give order. So, the art of living is for thought to find out its own place. Have you understood it? Can you do it? That is, to give knowledge its right place, and psychologically knowledge has no place. Have you understood, madame? No? At least somebody says she doesn't. I am glad. Nghĩa chữ 'nghệ thuật' là đặt mọi thứ vào đúng chỗ, nghệ thuật sống, không phải vẽ và điêu khắc, đó có nghệ thuật riêng, nhưng chúng ta nói về nghệ thuật sống, và trong đó, nghệ thuật nghĩa là đặt mọi việc vào vị trí chúng để cho có trật tự. Vậy, nghệ thuật sống là cho suy nghĩ tìm ra vị trí riêng nó. Hiểu không? Bạn có thể làm chứ? Tức là, cho kiến thức đúng vị trí, và tâm lý, kiến thức không có vị trí. Bà hiểu không? Không à? Ít nhất ai đó nói bà không hiểu. Tôi vui.
55:57 I think most of us have never looked at the movement of thought. Right? Most of us have never asked what is thinking, why has man given such extraordinary importance to thinking. And the very process of thinking born of experience, knowledge and memory, stored in the brain, that process of thinking is always limited. Right? Is that clear? Thought is limited. Thought is fragmentary. Fragment, I mean, something broken, like a vase when you break it there are pieces of it. So, thought is broken, limited. Right? Because it is born out of knowledge, and knowledge is the past, knowledge is not the whole. Right? Are you... do you see it? It can never be the whole. So, thought, whatever it does, must be limited, and any action born out of that limitation must have regret, confusion, feeling of guilt, anxiety, and never ending conflict, because thought in its action is limited. Right? Is this clear? Clear not verbally, inside, you know it as you know your language, as you know your eyes, your face, you know it. Tôi nghĩ đa số không hề nhìn chuyển động suy nghĩ. Đúng không? Đa số không hề hỏi suy nghĩ là gì, tại sao người ta cho suy nghĩ quá quan trọng như thế. Và chính tiến trình suy nghĩ sinh từ kinh nghiệm, kiến thức và ký ức, lưu trong não, tiến trình suy nghĩ luôn giới hạn. Đúng không? Rõ không? Suy nghĩ là giới hạn. Suy nghĩ là manh mún. Manh mún, ý tôi là, gì đó vỡ, như cái bình khi bạn làm vỡ nó có những mảnh. Vậy, suy nghĩ vỡ vụn, giới hạn. Phải không? Bởi nó sinh từ kiến thức, và kiến thức là quá khứ, kiến thức không toàn thể. Phải không? Bạn... có hiểu nó? Nó không hề toàn thể. Vậy, suy nghĩ, dù làm gì, phải là giới hạn, và hành động nào sinh từ giới hạn ấy phải có hối tiếc, rối loạn, cảm giác tội lỗi, lo âu, và không hề dứt xung đột, bởi suy nghĩ trong hành động là giới hạn. Đúng không? Rõ không? Rõ không phải lời, bên trong, bạn biết như bạn biết ngôn ngữ, như bạn biết mắt, mặt, bạn biết.
58:16 So, thought can never lead to the immeasurable, that which isn't measurable. Thought is measurable. Right? And therefore that which is measurable is limited. Though you can measure it - 100 yards, it is still limited. Right? So, when thought seeks illumination, tries to meditate, that meditation, that struggle, all that you go through is always limited and therefore broken up, fragmentary. Right, sir? Vậy, suy nghĩ không hề dẫn đến cái không thể đo lường, cái không đo được. Suy nghĩ là đo lường được. Đúng không? Và vì vậy cái đo được là giới hạn. Dù bạn có thể đo nó - 100 thước, vẫn là giới hạn. Đúng không? Vậy, khi suy nghĩ tìm sáng tỏ, cố gắng thiền định, thiền định ấy, tranh đấu ấy, mọi cái bạn trải qua luôn giới hạn và vì vậy vỡ vụn, manh mún. Phải không?
59:10 Now, we are saying there is an action that is not born of thought. Are you interested? Now will you pay attention? That means you have no centre from which you are listening. If you are listening from a centre you have already brought in the sense of distraction. You understand this? So, can you attend? We are saying there is an action that is not of time. Again, I mustn't introduce time for the moment, because that leads to something else, we will talk about it. There is an action which is not the outcome of memory. I am pointing out to something else. I will come back to it. In your relationship with another, however intimate, or not intimate, when memory operates in our relationship, what takes place? There is inevitably division. Right? Haven't you noticed it? You are related to your husband, wife, or girl, or whatever it is, and in that relationship there is the whole movement of thought, which has built up, built, out of constant contact with each other, a sense of pictures, images, which are memories. Right? And those memories, those pictures, those images, divide you and your husband, girl, or boy. So there is always a division. Right? So, we are asking from that - we won't go more deeply into it - we are asking from that: is love a remembrance? Right? When one says to one's wife, or husband, or girl, whatever it is, 'I love you,' - is that a remembrance? Or when you say, I love your god, your image, tremendous emotional devotion, is that love? We will go into this question much more deeply another time. What we are pointing out is that where there is the activity of thought, thought itself being limited, must bring about division, national, political, religious - the whole structure of man's activity, which is destroying the world. You go up to the moon and plant a flag up there - there is a limited action. When you worship your petty little god round the corner, which has been put together by thought, that is a limited action. So, when you have an insight into that - insight being: the mind comprehends the whole picture, the whole structure and nature of thought, then thought comes to its own limited place. Have you got it? Have you understood some of this? Come on, sirs! So, when you have understood that, Giờ, chúng ta nói có hành động không sinh từ suy nghĩ. Bạn có thích thú? Giờ bạn sẽ chú tâm? Tức là bạn không có trung tâm từ đó bạn nghe. Nếu bạn nghe từ trung tâm bạn đã đem vào cảm giác lãng tâm. Hiểu không? Vậy, bạn có thể dự vào? Chúng ta nói có hành động không thuộc thời gian. Lại nữa, tôi không cần giới thiệu thời gian lúc này, bởi nó dẫn đến việc khác, chúng ta sẽ nói về nó. Có hành động không là kết quả của ký ức. Tôi nói việc khác. Tôi sẽ trở lại. Trong quan hệ với người khác, dù thân, hay không thân, khi ký ức hoạt động trong quan hệ, gì xảy ra? Hiển nhiên có phân chia. Phải không? Bạn không lưu ý nó? Bạn liên hệ với chồng, vợ, hay gái, hay gì gì, và trong quan hệ ấy có toàn bộ chuyển động suy nghĩ, dựng lên, xây, từ tiếp xúc mãi với nhau, cảm giác của hình, ảnh, là ký ức. Đúng không? Và ký ức ấy, hình ấy, ảnh ấy, phân chia bạn và chồng, gái, hay trai. Vậy luôn có phân chia. Đúng không? Vậy, chúng ta hỏi từ đó - sẽ không đi sâu thêm - chúng ta hỏi từ đó: yêu thương là ghi nhớ? Đúng không? Khi nói với vợ, hay chồng, hay gái, gì gì, 'anh yêu em,' - đó là ghi nhớ? Hay khi bạn nói, tôi yêu thần thánh, hình ảnh, hiến dâng xúc cảm lớn lao, đó là yêu? Sẽ đi sâu hơn vấn đề này lần khác. Điều đang nói là nơi có hoạt động của suy nghĩ, chính suy nghĩ là giới hạn, tất phải sinh phân chia, quốc gia, chính trị, tôn giáo - toàn bộ cấu trúc hoạt động con người, đang phá huỷ thế giới. Bạn lên cung trăng và cắm cờ ở đó - có hành động giới hạn. Khi thờ lạy thần thánh nhỏ bé quanh góc xó, đặt ra bởi suy nghĩ, đó là hành động giới hạn. Vậy, khi bạn thấu suốt nó - thấu suốt là: trí óc hiểu toàn bộ hình ảnh, toàn bộ cấu trúc và bản chất của suy nghĩ, thì suy nghĩ đến chỗ giới hạn riêng. Bạn hiểu không? Bạn có hiểu đôi chút? Nào! Vậy, khi bạn hiểu nó,
1:04:15 when thought has understood its own limited place, then action is not the outcome of thought. Then action is the outcome of that total insight of the nature of thought. Has somebody got it? Have you understood all this? Probably I should read to you the Bhagavad Gita, and then you will all be happy, or read some commentaries on commentaries on commentaries. But this needs your active co-operation to find this out. You have to think, you have to work, which is to work to find out how you think, how your whole life is based on thinking. You have to catch a bus, but catching the bus has its right thought, right place, but when thought involves into the whole psychological structure of man, then thought has limited the psyche of man. You understand this? khi suy nghĩ hiểu chỗ giới hạn riêng nó, thì hành động không là kết quả của suy nghĩ. Rồi hành động là kết quả của toàn thể thấu suốt bản chất của suy nghĩ. Ai đó hiểu chứ? Bạn hiểu hết không? Có lẽ tôi nên đọc Bhagavad Gita, và rồi bạn sẽ vui sướng, hay đọc vài chú thích, bình luận. Nhưng đây cần hợp tác tích cực của bạn để tìm. Bạn phải suy nghĩ, bạn phải làm việc, là làm việc để tìm bạn suy nghĩ thế nào, làm sao cả đời bạn dựa trên suy nghĩ. Bạn phải đón xe buýt, nhưng đón xe buýt có suy nghĩ đúng, nơi đúng, nhưng khi suy nghĩ vướng vào cả cấu trúc tâm lý con người, thì suy nghĩ giới hạn tinh thần con người. Hiểu không?
1:06:07 So, sirs and ladies, another five minutes more. I do not know how much you are learning, learning - not accumulating knowledge and memory, learning to find out this quality of insight from which action takes place. You see, what we are really saying is that man has extraordinary capacities - man, woman too, please! We're not - women's lib. Man has extraordinary capacities, and those capacities are limited by thought. And if thought is given its right place, it releases a tremendous energy, not to do more mischief, but to live a life in which there is no shadow of conflict, a life that is supremely excellent, a life that has this extraordinary quality of compassion, love. That is why one has to understand the nature of thought. Thought is not love. And when one worships the intellect, as you all do, because when you are studying, or reading, or being lectured to about the Gita, the Upanishads, the various commentaries, you are encouraging the intellectual capacity and therefore denying love. Vậy, quí vị, thêm năm phút nữa. Không biết bạn học nhiều ít, học - không phải gom kiến thức và ký ức, học tìm ra tính chất của thấu suốt từ đó hành động xảy ra. Bạn xem, điều chúng ta thực sự nói là con người có khả năng lạ lùng - nam, và nữ nữa! Chúng ta không - Giải phóng phụ nữ. Con người có khả năng lạ lùng, và khả năng ấy bị giới hạn bởi suy nghĩ. Và nếu suy nghĩ được cho đúng chỗ, nó giải phóng năng lực lớn lao, không làm việc sai lầm nữa, mà sống một đời không có bóng dáng của xung đột, một đời vô cùng tuyệt diệu, một đời có tính chất lạ lùng của tình thương, yêu thương. Đó là lý do bạn phải hiểu bản chất của suy nghĩ. Suy nghĩ không phải yêu thương. Và khi bạn tôn thờ tri thức như thảy đều làm, bởi khi bạn nghiên cứu, hay đọc, hay được giảng dạy về Gita, Upanishads, nhiều loại giải thích, bạn cổ vũ khả năng tri thức và vì vậy từ chối yêu thương.
1:09:37 We mustn't sit too long silently, it can lead to deception. Chúng ta không cần ngồi im lặng quá lâu, nó có thể dẫn đến lừa dối.